Gần
đây chiêu trò “tự do báo chí” lại được các thế lực thù địch trong nước và ở
ngoài nước tiếp tục thực hiện với những “thủ pháp” mới. Ngày 24/11/2018, đối
tượng Lê Sơn đăng tải tài liệu “Đúng bản chất của báo chí Cộng sản”, nội dung
xuyên tạc, nói xấu quan điểm tự do báo chí của Đảng, Nhà nước ta.Chúng vẫn cố
tình đưa ra những nhận định, đánh giá sai lệch, thiếu khách quan về
tình hình tự do báo chí ở Việt Nam; xuyên tạc Đảng và Nhà nướcViệt Nam
có nhiều hoạt động “hạn chế ngôn luận”, “vi phạm tự do báo chí”. Theo
chúng, Việt Nam “Không có tự do ngôn luận. Không có báo chí tư nhân. Không hội
đoàn độc lập”; vì vậy, người dân không có phương tiện để thực hiện quyền tự do,
dân chủ của mình, “không có lối đi tìm sự thật”, “tiếp cận sự thật”.
Có lẽ,
ở đây điều tối thiểu là họ cần phải hiểu rõ hơn và thực tiễn hơn: thế nào là tự
do báo chí; và cần khách quan, trung thực trong nhìn nhận, đánh giá tình hình
tự do báo chí ở Việt Nam. Tự do ngôn luận, tự do báo chí là quyền căn bản
của con người và quyền này đã được Hiến pháp, pháp luật của Việt Nam hiến
định, thừa nhận và bảo đảm, được thể hiện sinh động trong đời sống xã hội đất
nước.
Đảng,
Nhà nước Việt Nam luôn tôn trọng và bảo đảm các quyền con người, trong đó có
quyền tự do báo chí, tự do ngôn luận của mọi công dân. Và cũng như các quốc gia
khác, nhằm giữ gìn kỷ cương, bảo đảm sự ổn định để phát triển, Nhà nước Việt
Nam không cho phép lợi dụng những quyền này để tuyên truyền, kích động lật đổ
chính quyền, phá hoại khối đại đoàn kết toàn dân tộc. Trên thực tế, Ðảng và Nhà
nước Việt Nam luôn lắng nghe, tôn trọng ý kiến đóng góp của mọi tầng lớp nhân
dân đối với việc xây dựng, thực thi chính sách, pháp luật, thông qua các hình
thức phản biện xã hội, qua hệ thống báo chí, truyền thông. Nhân dân được tạo
điều kiện thực hiện quyền phản biện thông qua đại diện của mình là Mặt trận Tổ
quốc Việt Nam và các đoàn thể, như: Hội Nông dân, Hội Phụ nữ, Ðoàn Thanh niên Cộng
sản Hồ Chí Minh, v.v. Ðây là cầu nối giữa nhân dân với Ðảng và chính quyền các
cấp, Mặt trận và các đoàn thể xã hội. Thông qua đó, để tuyên truyền, phổ biến,
động viên nhân dân chấp hành tốt đường lối, chủ trương của Đảng, chính sách,
pháp luật của Nhà nước và các quy định của địa phương, cơ quan, đơn vị; thực
hiện nghiêm Quy chế Dân chủ cơ sở để người dân phát huy quyền làm chủ trên mọi
lĩnh vực của đời sống xã hội, tạo cơ hội để họ phản ánh nguyện vọng chính đáng
của mình.
Không
thể nói xằng bậy rằng, vì “hạn chế ngôn luận” mà người dân “không có lối đi tìm
sự thật”, “tiếp cận sự thật” trong khi báo chí Việt Nam có sự phát triển nhanh
về số lượng, loại hình, ấn phẩm, đội ngũ những người làm báo, số lượng người
đọc, công chúng; cơ sở vật chất kỹ thuật, công nghệ, năng lực tài chính, sự tác
động và ảnh hưởng xã hội. Hiện nay, ở nước ta có 838 cơ quan báo chí in, với
1.111 ấn phẩm, 67 đài phát thanh, truyền hình, 92 báo, tạp chí điện tử và 01
hãng thông tấn quốc gia. Báo chí thực sự là tiếng nói của Đảng, Nhà nước, các
tổ chức chính trị - xã hội, là diễn đàn của nhân dân; quyền tự do báo chí thực
sự được bảo đảm bằng pháp luật và thể hiện sinh động cụ thể trong thực tiễn.
Với lực lượng hùng hậu và sự đa dạng, phong phú về loại
hình, báo chí cách mạng đi tiên phong trên mặt trận tư tưởng văn hoá, đã và
đang đóng góp xứng đáng vào sự nghiệp cách mạng của dân tộc, vào sự nghiệp đổi
mới đất nước. Nhờ có báo chí, mà nhân dân ta luôn biết được sự thật, không chỉ
là “tiếp cận”. Chúng ta không muốn và cũng không cần thiết phải có những tờ báo
lá cải, “tư nhân” như họ nói, thì mới có thể “tiếp cận sự thật”. Nếu nói rằng,
báo chí là phương tiện để nhân dân làm chủ, “đi tìm sự thật”, “tiếp cận sự
thật”, thì chính lực lượng hùng hậu của báo chí nước ta đã thực sự là phương
tiện chính thống, mạnh mẽ và hữu ích. Không những thế, báo chí cách mạng Việt
Nam còn là "những vũ khí sắc bén trong sự nghiệp phò chính trừ tà”; thực
sự là công cụ để nhân dân ta đấu tranh làm thất bại mọi âm mưu, thủ đoạn chống
phá của các thế lực thù địch, phá tan những luận điệu xuyên tạc báo chí và tự
do báo chí ở Việt Nam.
Những
người đưa ra những luận điệu trên không hẳn họ không hiểu thế nào là báo chí,
tự do báo chí, nhưng họ đã cố tình làm sai lệch bản chất của vấn đề, không
đúng với tình hình tự do báo chí ở Việt Nam; thể hiện thái độ thù
địch, thiếu thiện chí đối với Việt Nam, nhằm dụng ý xấu. Những luận
điệu trên không có gì là mới, chỉ có điều chúng được tung ra không
chỉ từ một nơi, mà từ nhiều nơi, nhiều hướng, được phát tán trên khắp
các phương tiện thông tin truyền thông, đặc biệt là internet, làm cho vấn
đề "rùm beng" hơn, trở nên phức tạp, việc kiểm soát và đấu tranh
càng trở nên khó khăn, phức tạp. "Tự do báo chí" chỉ là cái cớ cho
mưu đồ làm sâu sắc thêm, rùm beng hơn vấn đề dân chủ, nhân quyền trong mục tiêu
chống phá cách mạng Việt Nam của họ.
Họ cần
phải hiểu rằng, tự do báo chí không có nghĩa là vô tổ chức, là tự do thay
trắng đổi đen, tự do “làm báo” trái pháp luật. Âm mưu lợi dụng tự do báo chí,
tự do ngôn luận để gây mất ổn định, chống lại Tổ quốc, nhân dân và dân tộc,
xuyên tạc chủ trương, chính sách của Đảng, Nhà nước tất yếu bị phá
sản./.
Tất cả những kẻ phản quốc, hại dân phải bị trừng trị thật nghiêm khắc
Trả lờiXóa