Đầu tháng 10/1972, cục
diện chiến tranh Việt Nam chuyển biến quan trọng. Ở miền Nam, quân và dân ta mở
cuộc tiến công chiến lược quy mô lớn trên ba hướng chiến trường trọng điểm: Bắc
Tây Nguyên, Đông Nam Bộ và Trị - Thiên giành thắng lợi lớn. Đặc biệt, trên
hướng Trị - Thiên, quân và dân ta đã mở chiến dịch tiến công giải phóng cơ bản
tỉnh Quảng Trị. Những diễn biến trên chiến trường đã tác động trực tiếp đến bàn
đàm phán bốn bên ở Paris. Phái đoàn đàm phán chính quyền Mỹ đã chấp thuận thông
qua dự thảo hiệp định "về chấm dứt chiến tranh, lập lại hòa bình ở Việt
Nam" do ta soạn thảo. Tuy nhiên, ngay sau khi trúng cử Tổng thống nhiệm kỳ
2, bản chất hiếu chiến và ngoan cố của chính quyền Nixon lộ rõ. Tại bàn đàm
phán Paris, phái đoàn Mỹ đã lật lọng, đòi phải sửa đổi những điều rất cơ bản
trong Hiệp định, nhưng ta không chấp thuận. Hội nghị đi đến bế tắc.
Với mưu đồ tính toán từ trước,
Chính quyền Richard Nixon huy động gần 200 máy bay B.52, 30 máy bay F.111 và
hơn 1.000 máy bay tiêm kích, 6 liên đội tàu sân bay và 50 máy bay tiếp dầu
KC.135... mở cuộc tập kích chiến lược bằng không quân với quy mô lớn vào Hà
Nội, Hải Phòng và một số mục tiêu trên miền Bắc, với mật danh “Linebacker 2”.
Riêng Hà Nội, trong 12 ngày đêm, không quân Mỹ đã tập trung trên 1.000 lần
chiếc (trong đó có khoảng 500 lần chiếc B.52), trút 40.000 tấn bom xuống nhiều
khu dân cư: Khâm Thiên, An Dương, Uy Nỗ, Bệnh viện Bạch Mai, Yên Viên, Gia Lâm,
Đông Anh, Văn Điển, Giáp Bát, Đài Phát thanh Mễ Trì... làm cho gần 2.400 người
chết và 1.355 người khác bị thương. Với đòn đánh có tính chất hủy diệt đối với
Thủ đô Hà Nội - trung tâm chính trị, kinh tế, văn hóa - xã hội của đất nước ta,
đế quốc Mỹ hy vọng sẽ nhanh chóng buộc Chính phủ Việt Nam Dân chủ Cộng hòa phải
trở lại bàn đàm phán, chấp nhận các yêu sách của Mỹ.
Nắm bắt chính xác âm
mưu, thủ đoạn và thời điểm không kích của địch, quân và dân Thủ đô đã chủ động
thiết lập một thế trận phòng không ba thứ quân hoàn chỉnh, vững chắc, nhiều tầng,
nhiều lớp, chủ động vào trận với hào khí “Quyết tử cho Tổ quốc quyết sinh”. Sau
12 ngày đêm anh dũng chiến đấu (18/12 - 29/12/1972), quân và dân Thủ đô cùng
các địa phương miền Bắc đã đập tan cuộc tập kích đường không của Mỹ; bắn rơi 81
máy bay, trong đó có 34 B.52. Riêng Hà Nội bắn rơi 25 B.52. Với bước leo thang
bằng không quân cao nhất này, đế quốc Mỹ những tưởng rằng chúng sẽ nhanh chóng
giành thắng lợi, nhanh chóng làm tan rã ý chí chiến đấu của quân dân ta; rằng
“Hà Nội sẽ trở lại thời kỳ đồ đá” nhưng chúng đã chịu thất bại thảm hại. Đây
thực sự là một chiến công mang tầm vóc thời đại, một trận “Điện Biên Phủ trên
bầu trời Hà Nội” lừng lẫy năm châu, chấn động địa cầu, buộc Mỹ phải ký Hiệp
định Paris ngày 27/1/1973, chấp nhận rút quân Mỹ và quân đồng minh của Mỹ ra
khỏi miền Nam, chấm dứt cuộc chiến tranh xâm lược thực dân mới ở Việt Nam.
Chiến công oanh liệt
"Điện Biên Phủ trên không" năm 1972 đã góp phần chứng minh đường lối
chính trị, học thuyết quân sự đúng đắn của Đảng Cộng sản Việt Nam và Chủ tịch
Hồ Chí Minh. Đó là sự kết hợp hài hòa giữa cách mạng và khoa học, giữa dám đánh
và biết đánh, giữa ý chí kiên định, bản lĩnh vững vàng với năng lực chỉ huy,
lãnh đạo tài giỏi của cán bộ các cấp, giữa khí phách anh hùng và tài trí tuyệt
vời của người chiến sĩ trên trận địa. Chiến thắng “Điện Biên Phủ trên không”
nói lên sức mạnh vô địch của chiến tranh nhân dân, của cách đánh sáng tạo Việt
Nam, thể hiện sức sống mãnh liệt của bản sắc văn hóa Việt Nam, của truyền thống
đấu tranh bất khuất của dân tộc ta hàng ngàn năm kết lại.
“Điện Biên phủ trên
không” là trận quyết chiến có ý nghĩa chiến lược, là trận thử thách chưa
từng có trong lịch sử. Chúng ta đã giành thắng lợi to lớn, toàn diện, buộc Mỹ
phải chấp nhận mọi điều khoản của Hiệp định Pari về “Chấm dứt chiến tranh, lập
lại hoà bình ở Việt Nam, phải thực hiện tôn trọng độc lập chủ quyền và toàn vẹn
lãnh thổ của Việt Nam, phải rút hết quân Mỹ về nước”. Chiến thắng này đã góp
phần tạo ra thế và lực mới cho sự nghiệp giải phóng miền Nam, thống nhất đất
nước của nhân dân ta, để chúng ta thực hiện trọn vẹn lời dạy của Bác Hồ kính
yêu: “Đánh cho Mỹ cút, đánh cho Nguỵ nhào”.
Chiến thắng “Điện
Biên phủ trên không” mãi mãi trở thành dấu son chói lọi trong truyền thống
chống ngoại xâm của dân tộc ta. Chiến thắng đó đã trở thành truyền thống vẻ
vang và mềm tin vững chắc trong quá trình xây dựng, chiến đấu và trưởng thành
của bộ đội Phòng không - Không quân.
Tháng năm qua đi,
những dấu tích chiến tranh có thể bị phai mờ theo quy luật của thời gian, nhưng
tầm vóc và ý nghĩa của “Chiến thắng Hà Nội - Điện Biên Phủ trên không" vẫn
mãi âm vang trong tâm trí của mỗi con người Việt Nam nói riêng và nhân loại
tiến bộ nói chung. Đặc biệt, những bài học kinh nghiệm được rút ra từ đây vẫn
nguyên vẹn giá trị để nghiên cứu, vận dụng cho sự nghiệp xây dựng lực lượng và
thế trận chiến tranh nhân dân, quốc phòng toàn dân bảo vệ Tổ quốc hôm nay./.
Chiến thắng Điện Biên Phủ trên không của Việt Nam là chiến thắng của ý chí và khát vọng độc lập, thống nhất đất nước trước sức mạnh tối tân của vũ khí bạo tàn.
Trả lờiXóa