So với những lần bầu
cử đại biểu Quốc hội và đại biểu hội đồng nhân dân (HĐND) các cấp trước đây thì
mức độ chống phá của các thế lực thù địch nước ngoài và cơ hội chính trị trong
nước thời gian gần đây có diễn biến mới, trắng trợn, thâm độc và lan rộng trên
mạng xã hội.
Một
trong những nội dung mà các đối tượng hướng tới là phát động phong trào “không
biết không bầu”. Đây là chiêu thức cũ, vẫn lấy cảm hứng từ những câu chuyện
"dân chủ phương tây", mà chính những xã hội đó đang phải gánh chịu
hậu quả nặng nề, hố sâu ngăn cách các bộ phận nhân dân như những vết thương
không cầm máu.
Như chúng ta đã biết,
bầu cử là một biểu hiện tính dân chủ, tiến bộ của nhà nước pháp quyền so với
các chế độ chính trị đã có trong lịch sử như phong kiến hoặc chiếm hữu nô lệ. Ở
Việt Nam, bầu cử đại biểu Quốc hội và HĐND là một hình thức thể hiện quyền làm
chủ của công dân cao nhất, để cử tri bầu ra những vị đại diện cho lòng yêu
nước, có bản lĩnh chính trị kiên định, đủ phẩm chất, uy tín, năng lực và trình
độ, có khả năng đại diện cho ý chí, nguyện vọng của cử tri để lập pháp, giám
sát sự lãnh đạo, quản lý, điều hành đất nước của Chính phủ. Thế nên, ở Việt
Nam, bầu cử đại biểu Quốc hội, HĐND được xem trọng và được ví như ngày hội thực
sự.
Bất chấp ý nghĩa tốt
đẹp về bầu cử đã được hiến định, quy định trong Luật Bầu cử đại biểu Quốc hội
và đại biểu HĐND, thời gian qua, trên mạng xã hội, một số đối tượng cơ hội
chính trị trong nước đã phát động phong trào “không biết không bầu”. Như ngày
25/2, trên Facebook xuất hiện một thông tin có nội dung dưới dạng tờ rơi hỏi và
trả lời được chia sẻ với tốc độ cao. Tại đây, đối tượng đưa ra các câu hỏi như:
Đã từng thấy người nào diễn thuyết, kêu gọi bỏ phiếu cho họ chưa? ai là người
đại diện cho quyền, lợi ích của bạn? đã có đại biểu Quốc hội nào đứng ra bảo vệ
quyền lợi cho bạn chưa...? Trả lời cho các câu hỏi trên là những từ "chưa
từng thấy", "chưa có" và đặc biệt là đi đến khẳng định nếu ứng
cử viên bầu đại biểu Quốc hội có đề án nhưng không diễn thuyết thì không thể
đại diện cho cử tri và thống nhất là không bầu. Cũng cuối tháng 2 vừa qua, NĐC,
một nhân vật “trở cờ” ở Hà Nội đã viết trên Facebook cá nhân về cái gọi là
“không biết không bầu”. Ông ta khẳng định, việc các cơ quan Trung ương giới
thiệu nhân sự bầu đại biểu Quốc hội về các địa phương để ứng cử là một biểu hiện
của “Đảng cử, dân bầu”... Qua những lời ngụy biện ở trên, nhân vật này đã lợi
dụng tính lan tỏa của mạng xã hội, kêu gọi cử tri thực hiện phong trào tự phát
“không biết không bầu”.
Phong trào kêu gọi
“không biết không bầu” là rất thâm hiểm. Nó không chỉ cổ vũ cho chủ nghĩa tự do
tùy tiện và chủ nghĩa dân túy vốn đang là ác mộng của nhiều nước trên thế giới
mà nó còn liên quan đến lý luận về xây dựng nhà nước pháp quyền với những ưu
việt đã được khẳng định.
Thấm nhuần Chủ nghĩa
Mác-Lênin, tư tưởng Hồ Chí Minh và từ thực tiễn xây dựng đất nước, trong các
văn kiện của Đảng ta lâu nay đều khẳng định mục tiêu xây dựng nhà nước pháp
quyền xã hội chủ nghĩa Việt Nam của nhân dân, do nhân dân, vì nhân dân; mọi
quyền lực nhà nước thực sự thuộc về nhân dân, bảo đảm sự thống nhất giữa bản
chất giai cấp công nhân với tính nhân dân và tính dân tộc sâu sắc, tôn trọng và
thực hiện bảo vệ quyền con người, tất cả vì hạnh phúc của con người; đồng thời
bảo đảm sự giám sát của nhân dân, sự phản biện xã hội của Mặt trận Tổ quốc Việt
Nam và các tổ chức thành viên của Mặt trận. Tất cả những mục tiêu này được hiện
hữu thông qua việc xây dựng bộ máy lãnh đạo, lập pháp, hành pháp và tư pháp
đúng các quy định của Hiến pháp và pháp luật hiện hành mà bầu cử đại biểu Quốc
hội và đại biểu HĐND là một biểu hiện cao nhất.
Thực tiễn cho thấy,
thứ nhất, việc đưa ra và tuyên truyền, cổ xúy cho phong trào tự phát “không
biết không bầu” là đi ngược lại với quy định của Hiến pháp và Luật Bầu cử đại
biểu Quốc hội và đại biểu HĐND. Điều 2 của luật này quy định tuổi bầu cử và
tuổi ứng cử như sau: “Tính đến ngày bầu cử được công bố, công dân nước Cộng hòa
xã hội chủ nghĩa Việt Nam đủ mười tám tuổi trở lên có quyền bầu cử và đủ hai
mươi mốt tuổi trở lên có quyền ứng cử vào Quốc hội, HĐND các cấp”. Thế nên, nếu
thực hiện phong trào tự phát “không biết không bầu” thì tự mình đã đánh mất
quyền công dân, quyền cử tri mà pháp luật đã quy định.
Thứ
hai, việc tán phát thông tin trái luật đã khiến cho nhiều người lầm tưởng và
hiểu sai lệch chế độ chính trị ở Việt Nam, cổ vũ cho tư tưởng dân chủ cực đoan,
vô lối, chủ nghĩa dân túy. Thực tế, ở các nước phương Tây, việc bầu nghị viện
và bầu ra nhà lãnh đạo đất nước được tiến hành khá cởi mở. Các ứng cử viên tự
do xây dựng đề án, tổ chức các chiến dịch truyền thông, vận động tranh cử để cử
tri lựa chọn.
Nêu cao cảnh giác
trước những chiêu bài phá hoại cuộc bầu cử đại biểu Quốc hội và đại biểu HĐND
nhiệm kỳ 2021-2026 là yêu cầu cấp bách với nhân dân nói chung và mỗi cử tri nói
riêng. Vì vậy, mỗi cử tri cần cẩn trọng khi tiếp xúc với mạng xã hội, không
chia sẻ, bình luận những thông tin từ những tài khoản chứa đựng những nội dung
có dụng ý xấu. Mỗi cán bộ, đảng viên, công chức phải nêu cao tinh thần cảnh
giác cách mạng, kiên quyết đấu tranh với những kẻ cơ hội, vạch rõ âm mưu xấu
bẩn của chúng. Mỗi cán bộ, đảng viên cũng đồng thời là một chiến sĩ dân vận,
trước tiên vận động người thân trong gia đình và những người xung quanh làm tròn trách nhiệm công dân, trách nhiệm
cử tri trong ngày hội lớn của đất nước.
Đấu tranh phản bác các quan điểm sai trái, thù địch là nhiệm vụ thường xuyên, quan trọng đối với cấp ủy, tổ chức đảng, của cả hệ thống chính trị và mọi cán bộ, đảng viên.
Trả lờiXóa