Việc xuất hiện ngày càng nhiều cơ chế, hình thức liên minh, liên kết, tập
hợp lực lượng “tiểu đa phương” mới, phong phú, linh hoạt về nội hàm và phương
thức vận hành đang tác động nhiều mặt đến lợi ích và chính sách bảo đảm an
ninh, phát triển của các quốc gia, trong đó có Việt Nam. Vì vậy, nghiên cứu và
làm rõ nội hàm các xu hướng tập hợp lực lượng thông qua cơ chế đa phương mới có
ý nghĩa hết sức quan trọng đối với công tác đối ngoại đa phương của nước ta
trong giai đoạn hiện nay cũng như trong dài hạn.
Đánh giá
tổng quan về hệ thống đa phương toàn cầu hiện nay
Bước sang thập
niên thứ ba của thế kỷ XXI, thế giới tiếp tục chuyển động nhanh, phức tạp, với
nhiều diễn biến vượt ra ngoài khuôn khổ dự báo thông thường. Cục diện thế giới
theo hướng đa cực, đa trung tâm, đa tầng nấc ngày càng hình thành rõ nét. Hòa
bình, hợp tác và phát triển vẫn là nguyện vọng chung của các dân tộc trên thế
giới, nhưng đang đứng trước nhiều trở ngại, khó khăn, đặc biệt là dưới tác động
của chiến tranh, xung đột, cạnh tranh nước lớn, tranh chấp biên giới lãnh thổ,
tài nguyên thiên nhiên và các vấn đề an ninh phi truyền thống, như dịch bệnh,
biến đổi khí hậu, an ninh năng lượng, lương thực, nguồn nước, an ninh mạng,
khủng bố và tội phạm xuyên quốc gia,... Những chuyển biến sâu rộng của tình
hình thế giới và khu vực đã tác động mạnh mẽ đến chủ nghĩa đa phương, đặc biệt
là các cơ chế đa phương truyền thống được hình thành từ sau Chiến tranh thế
giới thứ hai đến nay trên nền tảng Hiến chương Liên hợp quốc và luật pháp quốc
tế.
Trong tổng thể bối
cảnh tình hình thế giới và khu vực, có thể đưa ra một số nhận định về hệ thống
đa phương toàn cầu trong khoảng 5 năm trở lại đây như sau:
Thứ nhất, chủ
nghĩa đa phương đang đối mặt với thách thức chưa từng có do sự gia tăng các
hành vi đơn phương, chính trị cường quyền, vi phạm hoặc diễn giải, áp dụng luật
pháp quốc tế theo ý muốn riêng, cùng với sự tiếp diễn phức tạp của chủ nghĩa
bảo hộ, chủ nghĩa dân tộc vị kỷ.
Các thể chế đa
phương truyền thống tiếp tục bộc lộ những hạn chế về tính hiệu quả, hiệu lực,
cơ cấu, luật lệ do chưa kịp thích ứng, cải tổ trước đà biến động nhanh của tình
hình quốc tế và tính chất phức tạp liên thông của các thách thức toàn cầu.
Nguồn lực hợp tác quốc tế bị dàn trải do phải xử lý các vấn đề đa khủng hoảng,
như đại dịch COVID-19, biến đổi khí hậu, thiên tai, xung đột Nga - U-crai-na,
I-xra-en - Pa-le-xtin, căng thẳng trên Biển Đỏ...), trong khi chi tiêu quân sự toàn
cầu liên tiếp tăng trong thập niên qua.
Việc triển khai
nhiều chương trình nghị sự lớn về hợp tác phát triển gặp nhiều khó khăn, trong
đó có Chương trình hành động Addis Ababa về tài chính cho phát triển, Khung
hành động Sendai về giảm nhẹ rủi ro thiên tai giai đoạn 2015 - 2030, việc thực
hiện các mục tiêu trong Chương trình Nghị sự Phát triển bền vững đến năm 2030(3).
Dưới tác động của cạnh tranh nước lớn, quá trình hợp tác xử lý nhiều vấn đề
toàn cầu và khu vực bị chính trị hóa, trong một số trường hợp thậm chí bị gián
đoạn hoặc bế tắc. Quá trình thương lượng, triển khai các thỏa thuận thương mại
xuất hiện nhiều nội hàm mới liên quan đến khía cạnh an ninh, nhân quyền, môi
trường, sở hữu trí tuệ, lao động, cùng với sự gia tăng các hình thức bảo hộ sau
biên giới và qua biên giới, như cơ chế điều chỉnh biên giới các-bon (CBAM), các
tiêu chuẩn về môi trường... Đồng thời, xu hướng tăng cường phân tách, phân
mảnh, khu vực hóa các liên kết kinh tế mang tính địa - chính trị đang đặt ra
vấn đề về lựa chọn hệ thống, tiêu chuẩn trong quá trình hội nhập và liên kết
kinh tế quốc tế. Trước tình hình trên, nhu cầu thúc đẩy cải tổ các thể chế đa
phương truyền thống ngày càng được nhiều nước coi trọng. Tuy nhiên, việc cải tổ
toàn diện các cơ quan có vai trò quyết định trong xử lý các vấn đề toàn cầu là
quá trình tiệm tiến, đòi hỏi quyết tâm và nỗ lực, đồng thuận của các quốc gia(4).
Thứ hai, mặc
dù đối mặt với nhiều thách thức song về tổng thể, các cơ chế đa phương với Liên
hợp quốc là trung tâm tiếp tục được hầu hết quốc gia coi trọng và đóng vai trò
đi đầu, khởi xướng, dẫn dắt nhiều sáng kiến, nỗ lực tích cực nhằm giải quyết
các thách thức toàn cầu.
Khó khăn hiện nay
của chủ nghĩa đa phương chủ yếu là vấn đề tính hiệu quả, chưa phải là khủng
hoảng về sự tồn tại của các cơ chế đa phương truyền thống. Các nước, trong đó
cả nước lớn và các nước vừa và nhỏ vẫn tiếp tục tận dụng các thể chế và cơ chế
hợp tác đa phương để bảo đảm lợi ích quốc gia - dân tộc, chung tay xử lý các
vấn đề toàn cầu vượt quá năng lực ứng phó của từng quốc gia đơn lẻ. Các nguyên
tắc cơ bản của Hiến chương Liên hợp quốc và luật pháp quốc tế, như tôn trọng
độc lập, chủ quyền, toàn vẹn lãnh thổ, không can thiệp vào công việc nội bộ,
giải quyết hòa bình các tranh chấp đã trở thành nền tảng không thể thay thế
trong điều hòa quan hệ quốc tế. Liên hợp quốc tiếp tục đi đầu tiến trình cải
tổ, định hình các khuôn khổ mới về quản trị toàn cầu, trong đó có chương trình
nghị sự “Tương lai của chúng ta” (OCA), thỏa thuận số toàn cầu, quản lý trí tuệ
nhân tạo... Các liên kết kinh tế, liên kết số, hợp tác công nghệ
và chuyển đổi xanh tiếp tục được đẩy mạnh, đặc biệt là tại khu vực châu Á -
Thái Bình Dương và Ấn Độ Dương. Nhiều cơ chế hợp tác về kinh tế, phát triển
toàn cầu và khu vực, như Tổ chức Hợp tác và Phát triển Kinh tế (OECD), G7, G20,
G77, Nhóm các nền kinh tế mới nổi (BRICS) tiếp tục phát huy hiệu quả hoạt động,
mở rộng thành viên và tăng cường hợp tác với các đối tác(5). Ở cấp
độ khu vực, ASEAN tiếp tục đẩy mạnh xây dựng Cộng đồng, thúc đẩy xây dựng tầm
nhìn ASEAN sau năm 2025 và khẳng định vai trò trung tâm trong cấu trúc an ninh
khu vực.
Thứ ba, các cơ
chế đa phương mới, cơ chế hợp tác “tiểu đa phương”, mô hình hợp tác nhóm ba
bên, bốn bên có xu hướng ngày càng gia tăng, với hình thức, phương thức hoạt
động, phạm vi và lĩnh vực hợp tác đa dạng, linh hoạt.
Trong bối cảnh
toàn cầu hóa và hội nhập quốc tế diễn ra sâu rộng, không chỉ các cường quốc mà
nhiều nước tầm trung và nước nhỏ cũng tìm cách thúc đẩy các cơ chế hợp tác đa
phương, các sáng kiến mới để thúc đẩy những mục tiêu riêng, như gia tăng tự chủ
chiến lược, thúc đẩy xây dựng các khuôn khổ, “luật chơi” mới trên các lĩnh vực
đa dạng. Đáng chú ý, khu vực châu Á - Thái Bình Dương và Ấn Độ Dương trở thành
trọng điểm của sự hình thành, triển khai các cơ chế hợp tác đa phương trên
nhiều lĩnh vực.
Trong đó, nổi bật
là: Trung Quốc khởi xướng các sáng kiến toàn cầu, như Sáng
kiến Phát triển Toàn cầu (GDI), Sáng kiến Văn minh Toàn cầu (GCI), Sáng kiến An
ninh Toàn cầu (GSI), đề xuất các khuôn khổ hợp tác mới trong các sáng kiến
“Cộng đồng chung vận mệnh nhân loại” và các dự án Vành đai, Con đường (BRI)
chất lượng cao. Mỹ, Liên minh châu Âu (EU) và nhiều quốc gia, như Ấn
Độ, Ca-na-da, Ô-xtrây-li-a triển khai các sáng kiến, chiến lược Ấn Độ
Dương - Thái Bình Dương, trong đó Mỹ thúc đẩy Khuôn khổ Kinh
tế Ấn Độ Dương - Thái Bình Dương vì thịnh vượng (IPEF), Đối tác về hạ tầng và
đầu tư toàn cầu (PGII) và nhiều cơ chế hợp tác chuyên ngành khác. Nga tiếp
tục thúc đẩy sáng kiến Liên minh Kinh tế Á - Âu (EAEU). Nhật Bản thúc
đẩy sáng kiến Cộng đồng châu Á phát thải ròng bằng “0”. Ấn Độ thúc
đẩy sáng kiến Liên minh năng lượng mặt trời (ISA), Hiệp hội vành đai Ấn Độ
Dương (IORA), Liên minh hạ tầng chống chịu thiên tai (CDRI), Liên minh nhiên
liệu sinh học toàn cầu (GBA). EU khởi xướng sáng kiến Cổng
kết nối Toàn cầu (Global Gateway). Đan Mạch thúc đẩy Sáng
kiến Diễn đàn Đối tác về tăng trưởng xanh vì mục tiêu toàn cầu 2030 (P4G). Xuất
hiện nhiều cơ chế liên kết kinh tế mới, trong đó các Hiệp định Thương mại Tự do
(FTA) thế hệ mới, như Hiệp định Đối tác Toàn diện và Tiến bộ xuyên Thái Bình
Dương (CPTPP), Hiệp định Đối tác Kinh tế Toàn diện Khu vực (RCEP) đã đi trước
WTO trong việc xây dựng một số khuôn khổ, quy tắc mới về thương mại quốc tế.
Nhiều quốc gia,
vùng lãnh thổ cũng đang thúc đẩy thành lập các cơ chế hợp tác ba bên, bốn bên
mới về quốc phòng, an ninh, khoa học - công nghệ, chuỗi cung ứng, hoặc trong
một lĩnh vực chuyên ngành cụ thể, như nông nghiệp, y tế, môi trường. Các mô
hình hợp tác ba bên, bốn bên có thể là hình thức liên kết mang tính thể chế hóa
cao, hoặc chỉ đơn thuần là những cơ chế đối thoại, dự án hợp tác chuyên ngành
trên một lĩnh vực cụ thể. Trong đó, có thể kể đến “hợp tác Nam - Nam” và “hợp
tác 2+1”, các cơ chế hợp tác, liên kết về chip bán dẫn (Liên minh CHIP4, bao
gồm Mỹ, Nhật Bản, Hàn Quốc và vùng lãnh thổ Đài Loan (Trung Quốc)), khoáng sản,
tài nguyên hiếm (Câu lạc bộ Khoáng sản thiết yếu - CRM), hợp tác ba bên giữa
Liên minh châu Âu, một nước châu Phi và Tổ chức Nông lương Thế giới (FAO) trong
lĩnh vực nông nghiệp; hợp tác phát triển ba bên Trung Quốc - EU - châu Phi,
Cộng đồng Kinh tế Borneo giữa In-đô-nê-xi-a, Phi-líp-pin và
Bru-nây...
Đồng thời, các cơ
chế hợp tác mới có thể ra đời, vận hành trong khuôn khổ các cơ chế hợp tác đa
phương truyền thống (như trường hợp Nhóm bạn bè về Công ước của Liên hợp quốc
về Luật biển - UNCLOS 1982 do Việt Nam khởi xướng và đồng sáng lập)(6) hoặc
các sáng kiến mới nhằm bổ trợ cho hoạt động của các diễn đàn, cơ chế đa phương
quan trọng (như Diễn đàn Tương lai ASEAN do Việt Nam khởi xướng và đăng cai tổ
chức lần đầu tiên tại Hà Nội vào ngày 23-4-2024).
Xu hướng
tập hợp lực lượng tại các cơ chế đa phương, nhất là các cơ chế đa phương mới và
tác động đối với các quốc gia
Từ những đặc điểm
lớn của hệ thống đa phương toàn cầu hiện nay, đặc biệt là sự xuất hiện của các
cơ chế đa phương mới, có thể nhận định về xu hướng tập hợp lực lượng và tham
gia các cơ chế đa phương như sau:
Thứ nhất, các thực thể và phương thức tập hợp
lực lượng tại các cơ chế hợp tác đa phương ngày càng mang tính liên tổ chức,
liên chủ thể, có sự phối kết hợp của nhiều quốc gia, tổ chức quốc tế, tổ chức
phi chính phủ và nhóm, cá nhân có vai trò, ảnh hưởng. Các hình thức tập hợp lực
lượng tại các diễn đàn đa phương ngày càng linh hoạt, đa dạng, không bó hẹp
trong các nhóm tập hợp “cứng” như giai đoạn trước đây. Một quốc gia có thể cùng
lúc tham gia nhiều cơ chế hợp tác khác nhau với quy mô thành viên đa dạng, nội
hàm hợp tác phong phú.
Thứ hai, cùng với sự chuyển biến ngày càng rõ
nét của cục diện thế giới theo hướng đa cực, đa trung tâm, đa tầng nấc, các
nước đang phát triển, các nước phương Nam với vị thế gia tăng đang
ngày càng có sự gắn kết, phối hợp chặt chẽ hơn về lập trường, hành động để phát
huy vị thế là “nhóm đa số” trong cộng đồng quốc tế. Đồng thời, các tập đoàn lớn
(đặc biệt là các tập đoàn về công nghệ), các thực thể phi nhà nước cũng tăng
cường tương tác, tham gia vào hoạt động của các thể chế đa phương.
Thứ ba, cùng với việc hình thành các cơ chế đa
phương mới, các tập hợp lực lượng xuất hiện nhiều hơn theo lĩnh vực cụ thể, tập
trung vào giải quyết một hoặc một nhóm vấn đề và kết quả dựa trên lợi ích
nguyên tắc chung và phù hợp với lợi thế quốc gia. Chủ đề, lĩnh vực hợp tác là
rất đa dạng trên nhiều lĩnh vực từ chính trị, an ninh đến kinh tế, văn hóa, xã
hội, khoa học - công nghệ, môi trường. Điều này xuất phát từ việc thể chế hóa
hợp tác tại các tổ chức đa phương truyền thống là quá trình đòi hỏi nhiều thời
gian, nguồn lực do phải có sự đồng thuận (hoặc đồng ý của đa số thành viên),
trong khi phản ứng chính sách trên một lĩnh vực cụ thể hiện nay đòi hỏi tốc độ
kết nối quyết sách, nguồn lực quốc tế nhanh nhạy, kịp thời. Đồng thời, hợp tác
nhóm, “tiểu đa phương” không yêu cầu tính thể chế hóa cao, ít mang tính ràng
buộc trong khi vẫn đáp ứng được lợi ích và tạo lợi thế bổ sung cho các bên tham
gia, không bị giới hạn bởi không gian và phạm vi địa lý.
Về mặt cơ hội: 1- Tham gia, đóng góp tích cực hơn
vào quá trình cải tổ các thể chế đa phương khu vực và toàn cầu, góp phần nâng
cao hiệu quả hoạt động của các thể chế, đồng thời bảo đảm quyền và lợi ích
chính đáng của các nước đang phát triển trong tiến trình liên kết và hội nhập
quốc tế; 2- Nâng cao giá trị địa - chiến lược của quốc gia trong bối cảnh cạnh
tranh nước lớn gia tăng, tranh thủ hiệu quả và có chọn lọc nguồn lực từ hợp tác
đa phương và các cơ chế hợp tác mới để phục vụ các mục tiêu an ninh và phát
triển của quốc gia; 3- Tham gia từ sớm, từ đầu vào quá trình định hình khuôn
khổ, “luật chơi” trong các lĩnh vực mới, nhất là các liên kết, hội nhập về số,
chuyển đổi năng lượng, phát triển xanh, bền vững...; 4- Các
cơ chế, sáng kiến hợp tác đa phương mới có thể bổ trợ cho các cơ chế đa phương
truyền thống, góp phần giải quyết các vấn đề toàn cầu và củng cố quản trị toàn
cầu theo hướng hiệu quả hơn.
Về mặt thách
thức: 1- Các cơ chế hợp tác mới có khả năng làm
giảm quan tâm, đầu tư nguồn lực của các nước lớn dành cho các thể chế đa phương
truyền thống, làm gia tăng nguy cơ mâu thuẫn, chia rẽ giữa các nước/nhóm nước,
đồng thời có thể đưa ra các tiêu chuẩn, luật lệ mới, cạnh tranh vai trò, hiệu
quả của các cơ chế đa phương truyền thống; 2- Sức ép
“chọn bên” gia tăng gây khó khăn cho các nước tầm trung và nước nhỏ trong ứng
xử tại các diễn đàn đa phương, nhất là liên quan đến sáng kiến tập hợp lực
lượng trong các vấn đề nhạy cảm; 3- Thách thức về bỏ lỡ cơ hội hợp tác, nhất là
trong các lĩnh vực mới, khuôn khổ mới nếu chậm tham gia vào các cơ chế hợp tác
có mục tiêu định hình các khuôn khổ, “luật chơi” mới.
Về tổng thể, thuận
lợi và thách thức là đan xen, trong đó các yếu tố thuận lợi và cơ hội phát
triển vẫn nhiều hơn và tùy thuộc vào khả năng tranh thủ, thích ứng của các quốc
gia, trong đó có Việt Nam.
Đề xuất một số phương hướng triển khai đối
ngoại đa phương thời gian tới
Một là, tiếp tục quán triệt và tổ chức triển khai
hiệu quả Nghị quyết Đại hội Đảng lần thứ XIII, các văn bản chỉ đạo của Đảng,
Nhà nước Việt Nam trong lĩnh vực đối ngoại và hội nhập quốc tế, an ninh, quốc
phòng, kinh tế - xã hội, trong đó có Nghị quyết số 34-NQ/TW, ngày 9-1-2023,
của Bộ Chính trị, “Về một số định hướng, chủ trương lớn triển khai đường lối
đối ngoại Đại hội XIII” và Chỉ thị số 25-CT/TW, thực hiện nhất quán đường lối
đối ngoại độc lập, tự chủ, đa dạng hóa, đa phương hóa trên cơ sở bảo đảm cao
nhất lợi ích quốc gia - dân tộc, tuân thủ Hiến chương Liên hợp quốc và luật
pháp quốc tế, củng cố cục diện đối ngoại rộng mở và thuận lợi cho phát triển
đất nước.
Hai là, chú trọng đổi mới tư duy, định hướng tham
gia các cơ chế hợp tác đa phương khu vực và toàn cầu một cách có trọng tâm,
trọng điểm, phù hợp với thế và lực của đất nước và mang lại hiệu quả thực chất.
Cần tiếp tục ủng hộ chủ nghĩa đa phương
với Liên hợp quốc đóng vai trò trung tâm, tăng cường phát huy vai trò trong
ASEAN, các cơ chế hợp tác tiểu vùng Mê Công, đóng góp tích cực vào củng cố đoàn
kết, vai trò trung tâm của ASEAN trong cấu trúc an ninh khu vực. Đồng thời,
phát huy vai trò thành viên có trách nhiệm tại Liên hợp quốc và các cơ chế,
diễn đàn quan trọng mà Việt Nam là thành viên, trong đó có Tổ chức Thương mại thế
giới, Ngân hàng Thế giới, Quỹ Tiền tệ quốc tế, APEC, ASEM, phong trào Không
liên kết, Tổ chức Pháp ngữ....
Với các sáng kiến, cơ chế hợp tác đa
phương mới, cần đẩy mạnh nghiên cứu, tham mưu về chủ trương ứng xử, tham gia
phù hợp với chủ trương và lợi ích của Việt Nam, đặc biệt là trên các lĩnh vực
Việt Nam đang có ưu tiên, như chuyển đổi số, chuyển đổi năng lượng, ứng dụng
khoa học - công nghệ cao, đổi mới sáng tạo, chuỗi cung ứng, ứng phó với biến
đổi khí hậu, an ninh nguồn nước và các thách thức an ninh phi truyền thống
khác. Đồng thời, tăng cường hiệu quả hợp tác của các cơ chế hợp tác ba bên, bốn
bên mà Việt Nam là thành viên (như hợp tác Việt Nam - Lào - Cam-pu-chia, Việt
Nam - EU - một nước châu Phi về nông nghiệp).
Ba là, phát huy các kết quả quan trọng đã
đạt được tại các thể chế đa phương, nghiên cứu thúc đẩy “thương hiệu” về đối
ngoại đa phương mang tính dài hạn, đồng bộ và xuyên suốt ở các thể chế, diễn
đàn, tạo nên bản sắc, dấu ấn bền vững cho đối ngoại đa phương Việt Nam giai
đoạn tới, gắn kết chặt chẽ với đối ngoại song phương và hội nhập quốc tế của
đất nước, hợp thành sức mạnh tổng hợp quốc gia. Cần lan tỏa và phát triển
đồng bộ các sáng kiến Việt Nam đã thúc đẩy thành công, như Diễn đàn Tương lai
ASEAN và Nhóm bạn bè về UNCLOS, cùng với việc thúc đẩy các sáng kiến mới trên
vấn đề, lĩnh vực mà Việt Nam có ưu tiên và thế mạnh, như chuyển đổi năng lượng,
ứng phó với biến đổi khí hậu, an ninh lương thực, hợp tác biển, phụ nữ, hòa
bình và an ninh, hỗ trợ nhân đạo quốc tế, gìn giữ hòa bình của Liên hợp quốc...
Cần chủ động, tích cực hơn trong việc tham
gia định hình khuôn khổ, “luật chơi” trên các lĩnh vực hợp tác mới, thúc đẩy
tính bổ trợ giữa tham gia các cơ chế hợp tác đa phương mới với tham gia trong
các thể chế đa phương truyền thống. Đồng thời, nỗ lực hơn trong việc phát huy
vai trò nòng cốt, dẫn dắt, trung gian hòa giải phù hợp với điều kiện và khả
năng của Việt Nam.
Bốn là, tăng cường đầu tư nguồn lực tài chính và
con người cho công tác đối ngoại đa phương, tương xứng tiềm lực và vị thế của Việt
Nam. Cần đẩy mạnh xây dựng đội ngũ chuyên gia
có trình độ ngang tầm khu vực và quốc tế về các vấn đề đa phương quan trọng,
gắn sát với lợi ích của Việt Nam, xây dựng kế hoạch, lộ trình cụ thể trong việc
đăng cai các Hội nghị quốc tế lớn, ứng cử và đưa người vào các tổ chức chuyên
môn của Liên hợp quốc, ASEAN, APEC, ASEM, UNESCO..., trong đó chú trọng tăng
cường đưa người ứng cử, đảm nhiệm các vị trí lãnh đạo. Đồng thời, bố trí nguồn
lực thích đáng cho công tác thông tin tuyên truyền về chủ trương, chính sách
đối ngoại của Đảng, Nhà nước và những thành tựu, sáng kiến của Việt Nam tại các
diễn đàn đa phương.
Năm là, tăng cường hơn nữa công tác nghiên
cứu, dự báo và nâng cao hiệu quả công tác phối hợp liên ngành trong tham gia
công tác đối ngoại đa phương.
Cần nâng cao chất lượng và tính chủ động
trong nghiên cứu, dự báo, tham mưu liên quan đến xu thế toàn cầu hóa và liên
kết quốc tế, chiều hướng chính sách và tập hợp lực lượng tại cơ chế đa phương
toàn cầu và khu vực, các vấn đề toàn cầu và tiến trình thảo luận về quản trị
toàn cầu, quá trình khởi xướng và thương lượng các khuôn khổ, “luật chơi” mới
tại các diễn đàn đa phương. Đồng thời, tăng cường phối hợp, gắn kết giữa các
bộ, ngành trung ương với địa phương, doanh nghiệp và cộng đồng người Việt Nam ở
nước ngoài để tìm kiếm lĩnh vực, đối tác hợp tác tiềm năng, tiếp tục phát huy
phương châm “lấy địa phương, doanh nghiệp và người dân làm trung tâm phục vụ”,
tranh thủ tối đa các điều kiện thuận lợi bên ngoài cho phát triển đất nước theo
Chỉ thị số 15-CT/TW, ngày 10-8-2022, của Ban Bí thư, “Về ngoại giao kinh tế
phục vụ phát triển đất nước đến năm 2030”./.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét