Tìm kiếm Blog này

Thứ Bảy, 29 tháng 4, 2017

Cờ vàng thất thủ



Nó đã thất thủ, bị lịch sử cho vào sọt rác từ ngày 30/4/1975. Lá cờ ô nhục đó từ xưa đến nay đều không được ai công nhận, không đại diện cho bất cứ cái gì, nên mọi người gọi nó là "giẻ vàng sọc đỏ" cũng không có gì sai.

Thực tế, vụ giương giẻ vàng lên ở Kỳ Hà, Kỳ Anh, Hà Tĩnh ngày 09/4/2017 chỉ là hành động cùng quẫn của những kẻ vô tri vô giác, không bằng con vật. Ban đầu tụ tập ở trên con đường nội đồng, sau đó kéo về nhà chủ tịch xã ăn vạ.

Ai là kẻ giương những miếng giẻ đó lên? Có hiểu nó là cái gì không? Là những đứa trẻ con vắt mũi chưa sạch, những con mẹ nạ dòng tham tiền, bị tẩy não từ nhỏ ở một vùng theo cái gọi là đạo, thờ thiên chúa. Bởi bị tẩy não, nên họ hoàn toàn không có nhận thức, không biết mình đang làm gì, kẻ xúi giục bảo cầm thì cầm, bảo đốt bảo xé, hoặc dùng làm giẻ vệ sinh rồi vùi xuống hố phân nó cũng làm luôn, cũng như việc bảo trét phân lên mặt (lời thánh kinh) ông bà bố mẹ, thậm chí ăn thịt họ để được lên thiên đường, chúng cũng làm.

Chính quyền có bất lực trước việc đó không? Hoàn toàn không. Mọi động thái đều đã được lường trước.

Tại sao không xử lý, có nhu nhược không? Không, bởi quan trọng là xử lý ai? Xử những người không có năng lực hành vi sao? Không giải quyết vấn đề gì cả.
Tất cả những kẻ đứng sau những sự việc như vậy, chính quyền đều nắm rõ, chúng chỉ là những con cá thối đang ngắc ngoải trong rọ.

Tất nhiên, những hình ảnh phản cảm đó đã gây ra những bức xúc cực độ của dư luận, khi cảm thấy máu xương của hàng triệu người Việt Nam bị chà đạp. Nhưng cũng cần biết rằng, việc gây bức xúc chính là mục đích của những kẻ cầm đầu.

Chúng đưa những con thiêu thân ra gây nhiễu, phần tiếp theo được giao cho những kẻ cơ hội, phản động, mạo danh cờ đỏ yêu nước sẽ kích động dư luận, làm nốt phần việc gây ra sự bất mãn đối với chính quyền, lên án và đòi cách chức những người lãnh đạo, đó chính là cách thức lật đổ chính quyền nhân dân. Có nghĩa là, chúng đưa ra mồi lửa, và các nạn nhân sẽ tự đốt nhà!

Diễn biến hòa bình, chiêu trò sử dụng truyền thông để tiến hành cách mạng màu chính là như vậy, ngoài bọn mạo danh (khá đông) thì những người ấu trĩ đã tự biến mình thành công cụ, tự tiếp tay chia sẻ ảnh hưởng xấu trên truyền thông xã hội, nếu không có sự tiếp tay đó thì trò quay phim chụp ảnh của chúng cũng chẳng đem lại tác dụng gì.

Hãy tự nhìn lại, xem thực sự các bạn đang chống đám xác sống phản loạn hay chống chính quyền. Hãy sáng suốt và bình tĩnh, việc cần hiện nay là lột mặt nạ những kẻ cầm đầu, để sẽ diệt sạch chúng bằng pháp luật. Với những kẻ ngu dốt thối tha lê la hò hét, chỉ làm phân bón ruộng, nếu các bạn không bị hành động của chúng kích động thì chúng không còn mảy may giá trị nào khác.

Hãy yên tâm và vững tin vào sách lược của đất nước, sau khi khiến thù trong tự bộc lộ, ta sẽ quét sạch những rác rưởi đó. Chế độ này, cũng như mọi chính thể trên thế giới, không bao giờ quên chuyên chính cả.

Điều cần bây giờ, là các bạn hãy phản ánh nguyện vọng với những đại biểu mà các bạn đã bầu lên, yêu cầu Quốc hội xây dựng và ban hành luật cấm sử dụng các biểu tượng của chế độ cũ, luật chống xuyên tạc lịch sử. Những kẻ mang danh sử gia đang lớn tiếng đòi "xoá khoảng trống lịch sử" nhằm chạy tội cho vua quan nhà Nguyễn, núp bóng "hòa giải" hòng phục dựng thây ma Việt Nam Cộng Hòa kia mới thực sự là những kẻ nguy hiểm.

Hơn thế, chúng ta cần có trách nhiệm với những người đi trước, những con người Việt Nam chân chính của dòng giống Lạc Hồng:
"Trong tiểu đội của anh
Những ai còn ai mất?
Không ai còn ai mất
Ai cũng chết mà thôi
Người sau kẻ trước lao vào giặc
Giữ vững nghìn thu một giống nòi
Dù ta thịt nát xương rơi
Cái còn vĩnh viễn là người Việt Nam!"

42 năm – vang mãi trang sử hào hùng



Những ngày tháng Tư lịch sử này, cả dân tộc Việt Nam đều như đang sống lại không khí của ngày giải phóng, ngày Tết độc lập, ngày giải phóng Miền Nam thống nhất đất nước. Chiến thắng ngày 30/4/1975 và những giá trị lịch sử to lớn mà nó mang lại đối với toàn dân tộc Việt Nam đã được cả thế giới thừa nhận và tôn vinh là thắng lợi vĩ đại nhất của dân tộc Việt Nam trong thế kỷ XX. 42 năm đã qua,nhưng chiến dịch tổng tiến công và nổi dậy Xuân 1975 đã để lại mốc son chói lọi trong lịch sử của dân tộc ta, kết thúc 21 năm chia rẽ Bắc-Nam, chấm dứt vĩnh viễn ách thống trị kéo dài trên 100 năm của chủ nghĩa đế quốc, thực dân trên đất nước ta, nước nhà độc lập,non sông thu về một mối, mở ra một trang sử mới của dân tộc.

Càng vinh dự và tự hào biết bao với những trang sử hào hùng của dân tộc, chúng ta cáng thực sự thấy bức xúc và phẫn nộ trước những trang viết nói xấu chế độ xã hội chủ nghĩa, xuyên tạc lịch sử nhất là đối với ngày giải phóng Miền Nam 30/4/1975. Còn nhớ ngày 30/4/2016, trang mạng “viettan.org”, cái gọi là “đảng Việt Tân” đã đăng bài “41 năm nhìn lại ngày 30/4”là bài phỏng vấn của cái gọi là “Chân Trời Mới Media” phỏng vấn ông Lý Thái Hùng (được bài báo gọi là Tổng Bí thư Đảng Việt Tân), với những lời lẽ xuyên tạc sai lệch lịch sử, nói xấu Đảng ta và chế độ xã hội chủ nghĩanhư: “Ngày 30 tháng 4 năm 1975 là ngày mở đầu một trang sử đen tối nhất của dân tộc Việt Nam… Cái giá thống nhất đó, dân tộc Việt Nam đã không chỉ trả bằng xương máu trong 20 năm chiến tranh …, mà còn là sự tủi nhục trước một đất nước ngày càng tụt hậu so với thế giới chung quanh”; rồi lợi dụng vào những hạn chế trong tổ chức thực hiện phát triển kinh tế của đất nước kích động nhân dân ta từ bỏ chế độ, từ bỏ sự lãnh đạo của Đảng Cộng sản Việt Nam như “Chế độ CSVN đang đi vào giai đoạn cáo chung công cuộc Quốc Kháng đang có nhiều thuận lợi cho lực lượng dân tộc để cùng nhau đứng lên tạo sự thay đổi lịch sử”

Đọc đến đây, chắc hẳn trong mỗi chúng ta, mỗi người dân Việt Nam yêu nước đều như cảm thấy bị xúc phạm, bởi lịch sử hào hùng của dân tộc ta mà chúng ta luôn hãnh diện với cả thế giới bị xuyên tạc, bôi nhọ một cách trắng trợn. Ông Lý Thái Hùng có biết rằng: Giải phóng Miền Nam, thống nhất đất nước luôn là khát vọng lớn lao của mỗi người dân Việt Nam, trong những ngày tháng lịch sử ấy, “cả nước hướng về Miền Nam ruột thịt”.Chiến thắng đó đã thể hiện tinh thần đồng tâm nhất trí một lòng của Đảng và nhân dân ta trong cuộc đấu tranh, là sự lãnh đạo tài tình của Đảng ta; là sự thắng lợi của nước ta trên vòng đàm phán quốc tế, để bạn bè năm châu biết về đất nước Việt Nam nhỏ bé nhưng đầy anh hùng, đã đánh bại một đế quốc hùng mạnh để giành lại độc lập chủ quyền cho đất nước. Chiến thắng còn là bài học kinh nghiệm để bạn bè thế giới noi theo trong quá trình đấu tranh giải phóng dân tộc khỏi ách thống trị của chủ nghĩa đế quốc. Và để có được chiến thắng lịch sử đó, biết bao nhiêu chiến sĩ cộng sản đã hi sinh quên thân mình để giành độc lập cho Tổ quốc.

Không chỉ dân tộc Việt Nam mà nói về chiến thắng 30/4/1975 còn được đông đảo bạn bè quốc tế ca ngợi. Là phóng viên mảng quốc tế, ông Supachai Chandravilak, Nhật báo Dân tộc (Thái Lan)nói: "Chiến thắng 30/4/1975 là chiến thắng lịch sử và cực kỳ quan trọng đối với Việt Nam. Nó đánh dấu sự thống nhất đất nước sau hàng chục năm chia cắt. Nó ghi nhận sự kiên trì, quyết đoán và dũng cảm của nhân dân Việt Nam, Đảng Cộng sản Việt Nam trong đấu tranh giành độc lập".Khi được hỏi về chiến thắng 30/4 của Việt Nam, ông Vitaly Popov, Tuỳ viên báo chí sứ quán Nga tại Thái Lan cho biết: chiến thắng 30/4/1975 làm ông nhớ tới chiến thắng vang dội của Hồng quân trong cuộc chiến tranh Vệ quốc vĩ đại chống lại phát xít Đức. Dân tộc Việt Nam đã làm mọi thứ để biến mong muốn ấy thành hiện thực và mọi người Việt Nam cần tự hào về điều đó…

Bước vào sự nghiệp công nghiệp hoá, hiện đại hoá xây dựng đất nước khí thế hào hùng của Chiến thắng 30-4 còn hiển hiện trong triệu triệu người dân Việt Nam. Hào khí của chiến thắng sẽ mãi trường tồn và sẽ được nhân lên gấp bội khi chúng ta biết biến hào khí ấy thành động lực tinh thần để chung tay thực hiện thắng lợi sự nghiệp xây dựng và bảo vệ Tổ quốc, đưa đất nước vững bước phát triển.

Chiến thắng 30/4/1975 - Giá trị lịch sử không thể xuyên tạc



Chiến thắng 30-4-1975 là một sự kiện trọng đại có tầm ảnh hưởng quốc tế to lớn và tính thời đại sâu sắc trong thế kỷ XX. Đó là thắng lợi của chính nghĩa trước bạo lực, cường quyền; là biểu tượng sáng ngời về ý chí bất khuất, khát vọng hòa bình, tự do của dân tộc Việt Nam và nhân loại tiến bộ. Đó là lịch sử, mà lịch sử chỉ hiện hữu sự thật, không thế lực thù địch nào có thể xuyên tạc.

Chiến thắng 30-4 đã qua đi gần 42 năm. Nhưng ý nghĩa, giá trị to lớn của nó vẫn tồn tại mãi với thời gian, nhất là đối với các dân tộc đã và đang nỗ lực đấu tranh vì sự tiến bộ, văn minh, hạnh phúc. Ca ngợi, đánh giá tích cực đối với sự kiện này, luôn là chiều hướng chủ đạo, là điều được thế giới quan tâm, thừa nhận  trong suốt những năm qua. Nhưng nực cười thay, bên cạnh sự đánh giá khách quan, trung thực đó, vẫn còn những tiếng nói lạc lõng cố tình phủ định sự thật lịch sử với động cơ, mục đích đen tối, định kiến, thù địch. Không những tìm cách cào bằng vai trò của các bên tham chiến, họ còn trắng trợn ngụy biện, đổi trắng thay đen giữa kẻ đi xâm lược đã từng gây vô vàn tội ác cho dân tộc Việt Nam với những người đã không tiếc máu xương hy sinh vì hoà bình, độc lập, tự do và thống nhất đất nước.

Chiến tranh đã lùi xa, sự phân định giữa chính nghĩa và phi nghĩa, giữa chiến thắng và thất bại đã rõ ràng. Việt Nam đã trở thành đối tác chiến lược, đối tác toàn diện của nhiều quốc gia; trong đó, có các quốc gia từng trực tiếp hoặc tham gia chiến tranh xâm lược ngày đó, nay cùng hợp tác, phát triển. Thế nhưng, ở nơi này hay nơi khác, trong một thiểu số nào đó, mỗi khi đến dịp 30-4, họ đều tìm cách khuấy đảo lên sự thù hận với các lý lẽ, luận điệu hoàn toàn phi lý. Gần đây, người ta thường thấy không ít sự ngụy biện, sống sượng xung quanh vấn đề tính chất cuộc chiến tranh. Sự can thiệp trắng trợn, vô nhân đạo của đế quốc Mỹ vào chủ quyền của dân tộc Việt Nam được coi là một hành động để bảo vệ nền dân chủ. Những người theo chân Mỹ chia cắt đất nước, tàn sát đồng bào mình được coi là một “sự lựa chọn chính trị khác”, vì một “lý tưởng khác”. Còn có cả sự đặt điều lấp liếm hành động xâm lược, rằng: miền Bắc xâm lược miền Nam hay cuộc chiến tranh ở Việt Nam từ 1954 đến 1975 chỉ là nội chiến. Có người vì “thương xót” cho hàng triệu sinh linh đã ngã xuống trong chiến tranh còn cho rằng: làm gì phải phát động chiến tranh, chỉ cần đợi đến lúc nào đó thực dân, đế quốc rồi cũng phải trả lại chủ quyền đất nước, v.v. Thật lố bịch! Sự ngụy biện tùy tiện, đổi trắng thay đen còn diễn ra ở một số người tự xưng là “có tâm với nước, với dân”, tuy nhiên chân lý chỉ có một. Lịch sử và sự kiểm nghiệm lịch sử là thước đo chân lý chuẩn xác nhất, bác bỏ mọi xuyên tạc.

Ngược dòng lịch sử sẽ thấy, một sự thật hiển nhiên là cuộc chiến tranh xâm lược Việt Nam do Mỹ khởi xướng, với sự tiếp tay, phản bội dân tộc của ngụy quyền Sài Gòn đã thất bại thảm hại vào tháng 4-1975 là một tất yếu không tránh khỏi. Nguyên nhân cơ bản, sâu xa nhất dẫn tới thất bại, trước hết, đó là một cuộc chiến tranh phi nghĩa, vô cùng tàn bạo. Từ lâu, Mỹ đã coi miền Nam Việt Nam là địa bàn chiến lược, để ngăn chặn ảnh hưởng của chủ nghĩa Cộng sản tại Đông Nam Á. Họ cần có một chính phủ chống Cộng, biết nghe lời và phục vụ đắc lực cho mưu đồ bá chủ thế giới. Thực hiện Hiệp định Giơ-ne-vơ về lập lại hòa bình ở Việt Nam và Đông dương, trong khi Chính phủ Việt Nam dân chủ cộng hòa cố gắng theo đuổi các giải pháp hòa bình, thì ngay từ đầu, Mỹ và chế độ Ngô Đình Diệm, sau đó là chế độ Nguyễn Văn Thiệu, đã rắp tâm tìm mọi cách chia cắt, phá hoại công cuộc hòa bình, thống nhất đất nước. Các yêu cầu đàm phán, tiến tới Tổng tuyển cử, thống nhất hai miền Nam - Bắc, liên tiếp được Chính phủ Việt Nam dân chủ cộng hòa đưa ra và đều bị từ chối. Thay vào đó là các chiến dịch lê máy chém khắp miền Nam, đàn áp khốc liệt những người kháng chiến cũ, những đảng viên Cộng sản, những ai mong muốn thống nhất đất nước. Tiếp đó là các chiến lược: “Chiến tranh đặc biệt” , “Chiến tranh cục bộ” và “Việt Nam hóa chiến tranh” tàn phá miền Nam.

Đã từng phải chịu đựng những thử thách, hy sinh bởi chiến tranh, chia rẽ vùng miền và sự thống trị của ngoại bang, nên hơn ai hết, người dân Việt Nam thấu hiểu giá trị của hòa bình, độc lập và thống nhất đất nước. Nhân dân và chính phủ Việt Nam đã tranh thủ mọi thời cơ để gìn giữ, bảo vệ những giá trị đó, nhưng Mỹ và ngụy quyền Sài Gòn đã chà đạp, phá hoại những nguyện vọng thiêng liêng chính đáng của mình, buộc chúng ta không còn lựa chọn nào khác phải tiếp tục chiến đấu để giải phóng miền Nam, thống nhất đất nước. Trong hơn 20 năm, vượt qua vô vàn gian khổ, hy sinh, dân tộc Việt Nam đã đương đầu thắng lợi trước một thế lực đế quốc có tiềm lực kinh tế, quân sự hùng hậu hàng đầu thế giới. Có nhiều nhân tố đã góp phần làm nên sự tích thần kỳ ấy; trong đó, việc phát huy cao độ truyền thống yêu nước và giương cao ngọn cờ chính nghĩa, đường lối độc lập, tự chủ, sáng tạo của Đảng, khát vọng hòa bình, giải phóng dân tộc của nhân dân ta là một trong những nguyên nhân mang tính quyết định.

Cuộc chiến tranh do Mỹ và tay sai tiến hành ở Việt Nam được cho là phi nghĩa, trái đạo lý, bị lên án không phải chỉ vì thực chất mục đích của nó, vì sự hao người, tốn của, mà còn bởi nó đã thể hiện rõ tính chất tàn bạo, vô nhân tính.Chiến thắng 30-4-1975 cho thấy một chân lý: không phải bao giờ sức mạnh của cường quyền bạo lực và đồng tiền cũng đè bẹp được chính nghĩa. Đấu tranh cho hòa bình, độc lập, thống nhất đất nước, Việt Nam là đại diện chân chính cho chính nghĩa, cho nên trong suốt cuộc chiến tranh chống Mỹ, cứu nước, nhân dân ta đã nhận được sự đồng tình ủng hộ to lớn cả về vật chất và tinh thần của bạn bè quốc tế và lực lượng tiến bộ, yêu chuộng hòa bình trên toàn thế giới.

Những sự ngụy biện, xuyên tạc thực tế, nhằm phục vụ cho một mưu đồ nào đó, không những chỉ là ảo tưởng, mà còn là tội lỗi với lịch sử, với các thế hệ ông cha đã không tiếc máu xương hy sinh cho sự yên bình và hạnh phúc của đất nước này. Bất cứ dân tộc nào có tự trọng trên thế giới, đều có quyền tự hào về truyền thống lịch sử đánh giặc ngoại xâm, gìn giữ, bảo vệ Tổ quốc của mình. Chiến thắng 30-4-1975 đã kết thúc sự chia rẽ Bắc - Nam, chấm dứt vĩnh viễn ách thống trị kéo dài trên 100 năm của thực dân, đế quốc trên đất nước ta, nước nhà độc lập, non sông thu về một mối, đã trở thành một trang vàng chói lọi trong lịch sử hào hùng của dân tộc để các thế hệ hôm nay và mai sau gìn giữ và phát huy./.

Phủ nhận, xuyên tạc sự thật lịch sử là tội ác

Chiến thắng ngày 30-4-1975 của nhân dân ta được thế giới, trong đó có cả những chính khách, tướng lĩnh Mỹ từng trực tiếp tham gia, buộc phải hết lời ca ngợi, xem đó như một biểu tượng của tinh thần quả cảm, không chịu khuất phục. Vậy mà, nực cười thay, thời gian gần đây, trên một số website, blog cá nhân vẫn có những kẻ hoặc là thiển cận về chính trị, hoặc vì “đầu óc nô lệ ” đã  có những kết luận hết sức hồ đồ, sai trái, đại loại như: Trong cuộc chiến tranh tại Việt Nam, người Mỹ không hề muốn cai trị người Việt Nam, người Mỹ can thiệp vào Việt Nam là để giải phóng chứ không phải để cai trị; hay chiến tranh Việt Nam là cuộc “nội chiến” huynh đệ tương tàn giữa hai miền Nam - Bắc do sự khác biệt về lý tưởng cộng sản và không cộng sản. Từ đó, họ đi đến kết luận rằng: cuộc chiến tranh Việt Nam thực chất là “không cần thiết” và hoàn toàn “có thể tránh khỏi”. Cùng với việc cố tình xuyên tạc bản chất cuộc chiến tranh, họ còn tìm cách hạ thấp ý nghĩa của chiến thắng 30­/4/1975 khi cho rằng không thể gọi “Đại thắng mùa Xuân” là một chiến thắng vẻ vang của Việt Nam trước Mỹ, vì khi đó Mỹ đã thay đổi chính sách đối ngoại, rút quân, cắt viện trợ, bỏ rơi chính quyền và quân đội Việt Nam Cộng hòa...

Cần phải khẳng định ngay rằng, những luận điệu trên là hoàn toàn sai trái, đã xuyên tạc, phủ nhận sự thật lịch sử một cách trắng trợn và lố bịch. Thực tế lịch sử đã chứng minh, mục tiêu chiến lược của Mỹ là quét sạch chủ nghĩa cộng sản tại Việt Nam và Đông Dương, biến nơi đây thành thuộc địa - một bàn đạp chiến lược - để Mỹ thực hiện mưu đồ bá chủ thế giới. Để thiết lập chế độ thực dân mới ở Việt Nam, ngay từ những năm 50 của thế kỷ XX (cuộc kháng chiến 9 năm), Mỹ ra sức viện trợ quân sự, “hà hơi” tiếp sức cho thực dân Pháp, sau đó từng bước hất cẳng Pháp để chiếm đóng Việt Nam, độc chiếm Đông Dương.

Trong suốt 21 năm chiến tranh, Mỹ đã thay đổi 5 chiến lược quân sự khác nhau, chiến lược sau thâm độc, xảo quyệt hơn chiến lược trước. Mỹ đã huy động tới hơn nửa triệu quân, cùng hàng vạn quân đồng minh làm xương sống cho hơn 1 triệu quân nguỵ - là một quân số kỷ lục cho một cuộc chiến tranh xâm lược thực dân kiểu mới. Mỹ cũng đã sử dụng tất cả những vũ khí, kỹ thuật quân sự tiên tiến nhất, kể cả vũ khí sinh học, hóa học (trừ vũ khí hạt nhân), mục đích nhằm “giết chết những gì động đậy, phá sập những gì bất động”, rắp tâm đẩy Việt Nam vào “thời kỳ đồ đá”.

Trước dã tâm xâm lược và những tội ác tày trời của đế quốc Mỹ, dân tộc Việt Nam - dân tộc vốn yêu chuộng hòa bình, nhưng sẵn sàng “thà hy sinh tất cả chứ nhất định không chịu mất nước, nhất định không chịu làm nô lệ ” đã lại phải một lần nữa đứng lên cầm súng bảo vệ phẩm giá của mình. Vì lẽ đó, sự nghiệp giải phóng dân tộc nói chung, cuộc kháng chiến chống Mỹ, cứu nước nói riêng là sứ mệnh cao cả mà lịch sử giao phó cho Đảng và nhân dân ta. Như vậy, sẽ thật là ấu trĩ và nhẫn tâm và khi đến nay ai đó vẫn còn cố tuyên truyền rằng chiến tranh Việt Nam là “không cần thiết” và hoàn toàn “có thể tránh khỏi”, rằng Mỹ tiến hành chiến tranh chỉ để giải phóng dân tộc Việt Nam, không phải để cai trị. Chúng ta không cho phép bất cứ ai, với danh nghĩa gì được phép xuyên tạc, bóp méo cuộc kháng chiến chống Mỹ thần thánh của dân tộc. Bởi vì, đó là sự xúc phạm đến danh dự, nhân phẩm, chính nghĩa của cả một dân tộc; xúc phạm đến anh linh của hàng triệu đồng bào, chiến sĩ đã hy sinh vì độc lập, tự do của Tổ quốc. Những quan điểm cố tình đánh tráo bản chất của cuộc chiến, phủ nhận, hạ thấp ý nghĩa chiến thắng của nhân dân ta chủ yếu là nhằm chia rẽ khối đại đoàn kết dân tộc, phủ nhận sự lãnh đạo của Đảng, phủ nhận sự hy sinh, đóng góp của nhân dân và quân đội ta ở cả hai miền Nam - Bắc, của bạn bè quốc tế trong cuộc kháng chiến chống Mỹ, cứu nước của nhân dân Việt Nam; đồng thời còn nhằm kích động các phần tử chống đối, lực lượng tay sai, phản động chống phá cách mạng Việt Nam. Nhưng, sự thật lịch sử thuộc về chúng ta và chắc chắn âm mưu thâm độc đó của các thế lực thù địch sẽ bị vạch mặt và làm thất bại. Ai đó đang dốc tâm xuyên tạc lịch sử nên nhớ kỹ lời dạy của người xưa: “Ăn lắm thì hết miếng ngon, nói lắm thì hết lời khôn hóa rồ”./

NVI42 - CÁC THỦ ĐOẠN NÓI XẤU, XUYÊN TẠC VỀ TỶ LỆ NỮ GIỚI TRONG CÁC CƠ QUAN LÃNH ĐẠO CỦA ĐẢNG, NHÀ NƯỚC HIỆN NAY

  Ngày 01/11/2024, trên trang blog Đài Á Châu Tự Do (RFA) tán phát bài “Chính trường Việt Nam ít chỗ cho phụ nữ”, nội dung nói xấu, xuyên tạ...