Những
năm qua, Việt Nam luôn nhất quán chính sách thúc đẩy và bảo vệ quyền con người;
coi con người là trung tâm, là động lực của quá trình đổi mới và phát triển đất
nước. Tuy nhiên, với động cơ thiếu trong sáng, vẫn có một số tổ chức quốc tế cố
tình đưa ra những báo cáo phiến diện nhằm xuyên tạc tình hình, phủ nhận các
thành tựu trong bảo vệ và thực thi quyền con người ở Việt Nam.
Đánh
tráo khái niệm, xuyên tạc thực tế
Những
năm qua các thế lực thù địch thường xuyên đưa ra các luận điệu sai trái về tình
hình tự do, dân chủ, nhân quyền, trong đó tiếp tục đưa ra những thông tin sai lệch,
thiếu khách quan về tình hình nhân quyền ở Việt Nam khi cho rằng “Việt Nam vi
phạm nhân quyền”, “chính quyền Việt Nam vẫn không có tiến bộ về nhân quyền”...
Để minh chứng cho nhận định phiến diện đó, cũng giống những năm trước, báo cáo
nhấn mạnh rằng Việt Nam đã bắt, giam giữ những người vì hoạt động chính trị hoặc
nhân quyền, vi phạm quyền tự do ngôn luận, tự do hội họp và lập hội... Họ thống
kê, tính đến ngày 31/10/2023, Việt Nam đã bắt giữ 25 cá nhân và kết án 23 người
đang thực hiện các quyền con người được quốc tế công nhận như quyền tự do ngôn
luận, tự do hội họp ôn hòa và lập hội.
Điều
đáng nói là, những “tù nhân chính trị”, “nhà hoạt động chính trị”, “nhà bảo vệ
nhân quyền” được liệt kê trong báo cáo như: Bùi Tuấn Lâm, Ngụy Thị Khanh, Lê
Anh Hùng, Phan Tất Thành, Châu Văn Khảm... đều là những đối tượng có hành vi vi
phạm pháp luật, phạm các tội danh theo quy định của Bộ luật Hình sự nên bị bắt
giữ, điều tra; một số đối tượng đưa ra xét xử và tuyên phạt với những bản án
hoàn toàn đúng người, đúng tội.
Ở
đây, khái niệm “tù nhân chính trị” đã bị đánh tráo nhằm đánh lừa dư luận, hòng
bảo vệ cho những đối tượng lợi dụng dân chủ, mượn danh nhân quyền để vi phạm
pháp luật, gây mất ổn định xã hội. Bởi lẽ, lâu nay, khái niệm “tù nhân chính trị”
thường được dùng để chỉ những chiến sĩ cách mạng dũng cảm đấu tranh vì độc lập
dân tộc, vì hạnh phúc của nhân dân nhưng phải chịu cảnh tù đày do bị thực dân,
đế quốc bắt giam. Trong cách mạng giải phóng dân tộc, nhiều tù nhân chính trị
đã trở thành biểu tượng cho tinh thần anh dũng, sẵn sàng hy sinh tính mạng để bảo
vệ Tổ quốc.
Do
đó, những đối tượng được nêu tên trong báo cáo nhân quyền nêu trên hoàn toàn
không xứng đáng và không thể là “tù nhân chính trị” theo đúng nghĩa. Thực tế ở
Việt Nam hiện nay không có ai là “tù nhân chính trị” như mô tả của Báo cáo nhân
quyền năm 2023. Vì thế, mục đích việc đánh tráo khái niệm chính là nhằm bóp méo
tình hình nhân quyền ở Việt Nam; tôn vinh, cổ xúy cho những đối tượng lợi dụng
dân chủ, nhân quyền để vi phạm pháp luật.
Không
thể phủ nhận nỗ lực bảo đảm quyền con người ở Việt Nam
Thực
tế, các quyền con người cơ bản đã được ghi nhận trong Hiến pháp của Việt Nam;
được bảo vệ, bảo đảm bởi hệ thống văn bản pháp luật cụ thể và được triển khai
hiệu quả trên thực tiễn. Theo đó, nhiều năm gần đây, Việt Nam đã có những nỗ lực
rất lớn nhằm bảo đảm quyền con người, nhất là hoàn thiện hệ thống pháp luật về
quyền con người theo các công ước quốc tế về quyền con người, trong đó Việt Nam
là thành viên.
Từ
năm 2019 đến nay, Quốc hội nước ta đã thông qua 44 luật, trong đó nhiều văn bản
luật quan trọng liên quan đến quyền con người, quyền công dân. Việt Nam cũng đã
và đang rà soát để sửa đổi, bổ sung một số luật phù hợp với các cam kết quốc tế;
đồng thời, rà soát, gia nhập các công ước quốc tế về quyền con người cũng như
triển khai các điều ước một cách nghiêm túc. Tính đến nay, Việt Nam đã tham gia
7/9 điều ước quốc tế cơ bản về quyền con người, 25 công ước quốc tế về quyền
lao động của Tổ chức Lao động quốc tế (ILO); đàm phán và chính thức tham gia Thỏa
thuận toàn cầu về di cư hợp pháp, an toàn và trật tự (GCM).
Mặt
khác, như Thủ tướng Chính phủ Phạm Minh Chính đã nhấn mạnh: “Nhân quyền lớn nhất
ở Việt Nam là lo cho 100 triệu dân ấm no và hạnh phúc, dân chủ, cuộc sống bình
yên, an ninh, an toàn, an dân, phát huy tối đa yếu tố con người”. Đến nay, sau gần
40 năm đổi mới, Đảng, Nhà nước ta đã luôn luôn nhất quán chính sách “tôn trọng,
bảo đảm, bảo vệ quyền, quyền và nghĩa vụ của công dân”. Mọi quyết sách đều xuất
phát từ con người; mọi thành quả phát triển đều hướng vào bảo đảm tốt nhất quyền
con người.
Chỉ
tính từ năm 2019 đến nay, GDP bình quân ở Việt Nam đã tăng 25%, tỷ lệ hộ nghèo
giảm 1,5%/năm. Mạng lưới y tế dự phòng được tổ chức rộng khắp trên toàn quốc, gắn
chặt với y tế cơ sở, tỷ lệ bao phủ bảo hiểm y tế đã tăng từ hơn 81% năm 2016
lên mức 93,35% vào năm 2023; 85% người khuyết tật có hoàn cảnh khó khăn được trợ
giúp xã hội, chăm sóc và phục hồi chức năng...
Đặc
biệt, năm 2023, kinh tế Việt Nam đạt tăng trưởng trên 5%, tỷ lệ hộ nghèo giảm
xuống 3%. Hằng năm, Việt Nam dành trung bình khoảng 3% GDP cho bảo đảm an sinh
xã hội. Chỉ trong vòng hơn một thập kỷ gần đây, Chỉ số phát triển con người
(HDI) của Việt Nam đã tăng gần 50%, thuộc nhóm quốc gia có tỷ lệ tăng cao nhất
thế giới.
Đến
đây, chúng ta hoàn toàn có thể thấy rõ cái gọi là “Việt Nam vi phạm nhân quyền”,
“chính quyền Việt Nam vẫn không có tiến bộ về nhân quyền”... là những nhận định
thiếu khách quan, không chính xác về vấn đề quyền con người ở Việt Nam.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét