Liên quan đến việc
Đường Văn Thái xâm nhập trái phép vào Việt Nam, hôm qua ngày 17.04.2023, tôi
đăng trên FB bài Trở về quê mẹ vẫn là giải pháp tối ưu nhất. Trong bài này, tôi
muốn giải thích thêm tại sao ?
Trước tiên, tôi
muốn nói rằng, „dứt áo ra đi“ và „quay lưng lại với Tổ quốc“ là những chủ đề mà
tôi đã nghiên cứu thấu đáo gần ba thập kỷ qua. Là chuyên viên cao cấp của Cơ
quan di trú và tị nạn liên bang thuộc Bộ nội vụ liên bang Đức, tôi đã trực tiếp
phỏng vấn và quyết định về đơn xin tị nạn chính trị của hàng nghìn người, trong
đó có cả nhiều người VN. Trong quãng thời gian đó, tôi luôn bận tâm với câu hỏi
về động cơ mà họ từ bỏ quê cha đất tổ. Sau khi tôi quyết định cho họ ở lại Đức,
một thời gian dài, tôi thường xuyên xem lại hồ sơ điện tử của cơ quan để xem số
phận của họ ra sao ở nơi xứ người. Có những trường hợp, tôi vẫn còn nhớ rất rõ
đến tận ngày hôm nay, thí dụ, trước khi Romania trở thành thành viên của NATO
vào năm 2007, một vị thứ trưởng đã bỏ chạy sang Đức, xin sống lưu vong và tôi
đã phỏng vấn ông trong 2 ngày. Một trường hợp khác, năm 2016, một vị Đại sứ đặc
mệnh toàn quyền của một quốc gia Ả Rập, hết nhiệm kỳ công tác đã không trở về
quê và xin cư trú chính trị. Ông khóc khi trả lời câu hỏi của tôi và ông dành
cho tôi sự kính trọng đặc biệt. Phần lớn người VN nộp đơn xin tị nạn vì động cơ
kinh tế, một số rất ít, có thể đếm trên đầu ngón tay, họ thuộc giới văn nghệ
sĩ, bỏ chạy vì động cơ chính trị, muốn chống phá Đảng & Nhà nước VN và họ
trở thành kẻ thù của Tổ quốc. Qua thái độ của người nộp đơn xin tị nạn, một thời
gian ngắn sau đó, các cơ quan của VN sẽ biết rõ, ai là người chạy ra nước ngoài
vì muốn có một cuộc sống mưu sinh tốt đẹp hơn, ai là tay sai của các tổ chức
thù địch với VN.
Với những kẻ thực
sự quay lưng lại với chế độ do Đảng CSVN lãnh đạo, tương lai của họ rất mù mịt.
Họ phải trả cái giá quá cao, không có cơ hội trở về thăm cố hương. Với tôi và đại
đa số Việt kiều, nỗi nhớ quê day dứt luôn là gánh nặng trong tâm hồn trong những
năm tháng không thể về quê, đó là quãng thời gian đi lại khó khăn và hoàn cảnh
kinh tế không cho phép. Vì vậy, tôi nghĩ rằng, dù có phải đi tù vài năm ở VN, với
Đường Văn Thái, trở về quê mẹ vẫn là giải pháp tối ưu nhất. Ở quê nhà, anh ta vẫn
còn cơ hội làm lại cuộc đời. Cuộc đời không sáng lạn của nhiều người ở phương
Tây vì trước đây hoạt động cho Việt Tân phải là bài học xương máu cho anh ta. Ở
phương Tây, những người đã từng làm tay sai cho Việt Tân, chỉ nhận được tài trợ
của bọn chúng nếu còn làm được việc cho họ, còn không, „sống chết mặc bay“! Còn
với các chính phủ bản địa, những người Việt đó là một gánh nặng cho xã hội.
Hôm 13.04.2023,
tôi đăng trên FB bài Đất nước đi lên. Trong đó, tôi phê phán gay gắt một số người
rời bỏ hàng ngũ của Đảng CSVN và biến thành „người bất đồng chính kiến“? Giáo
sư, Tiến sĩ Nguyễn Cảnh Toàn, một người bạn tốt, một đồng đội cùng chung chiến
hào (trong hàng ngũ Sư đoàn 325) trong những năm tháng ở chiến trường miền Nam
đã chia sẻ lại bài này. Ở đó, Nguyễn Minh Tuấn Volga đã viết bình luận: „Em rất
thích những bài viết của anh Hồ Ngọc Thắng nhưng em vẫn không hiểu tại sao mà
anh lại không về VN làm việc mà làm việc cho Đức?“. Nhân đây tôi muốn trả lời
câu hỏi, theo tôi, đây là câu hỏi chân thật:
Như tôi đã kể
trong các bài báo mà tôi là tác giả được đăng trên Báo Nhân Dân đăng trong mục
Bình luận, vì lý do gia đình tôi tôi xin Nhà nước VN sang Đức sinh sống, sau
khi được phép tôi mới rời VN, thí dụ, nhân dịp 40 năm Ngày giải phóng miền Nam
thống nhất đất nước, Báo Nhân Dân đăng bài do chính tôi viết: Dù ở xa Tổ quốc vẫn
luôn nhớ về ngày đất nước thống nhất. Hiện bài báo này vẫn còn được lưu giữ
trên mạng internet (đường link ở cuối bài). Xin nói thêm, hồi đó, ai học xong
mà ở lại, Nhà nước VN cho phép và yêu cầu trả tiền chi phí đào tạo. Cá nhân tôi
lúc đó không phải trả khoản tiền đó, bởi vì tôi không ở lại mà về nước, một thời
gian rồi mới xin đi.
Mấy năm qua, để
xúc phạm tôi, vài người hỏi đểu tôi, Hồ Ngọc Thắng yêu nước tại sao không về nước
làm việc mà lại sống ở nước ngoài ? Để đáp trả, tôi nói, sống ở Đức tôi làm được
nhiều việc cho đất nước, có những việc tôi làm mà lính của cả một sư đoàn quân
không thể làm nổi. Tất nhiên đó là lời nói quá phóng đại. Nhưng ở một chừng mực
nào đó tôi có lý. Thực tế, mỗi khi tôi về thăm quê hương, Tổ quốc luôn mở rộng
vòng tay chào đón tôi, cho thấy, sống ở nước ngoài, những người Việt chân chính
như tôi, cũng có thể đóng góp một phần của mình vào sự nghiệp bảo vệ và xây dựng
đất nước. Sống ở nước ngoài không có nghĩa là quay lưng lại với Tổ quốc. Đó là
sự thật, sống ở Đức, nhưng tôi làm được nhiều việc có lợi hơn cho Nhà nước VN
so với các vị Bộ trưởng, Thứ trưởng, Đại sứ đặc mệnh toàn quyền, tướng tá … đã
và sẽ đi tù.
phải xử thật năng những tên phản bội Tổ quốc
Trả lờiXóa