Cách
đây đúng 45 năm, ngày 27/1/1973 tại Pari, “Hiệp định về chấm dứt chiến tranh,
lập lại hòa bình ở Việt Nam”, gọi tắt là Hiệp định Pari về Việt Nam, đã được ký
kết. Hiệp định đã buộc Mỹ phải thừa nhận độc lập, chủ quyền, thống nhất và toàn
vẹn lãnh thổ của Việt Nam, rút hết quân Mỹ và quân chư hầu ra khỏi miền Nam
Việt Nam.
Văn
kiện pháp lý quốc tế này là kết quả của cuộc đấu tranh ngoại giao cam go nhất,
lâu dài nhất, trong lịch sử hơn 50 năm của nền ngoại giao cách mạng Việt Nam.
Việc Mỹ phải ký Hiệp định Pari là một thắng lợi cực kỳ to lớn, tạo ra cục diện
có lợi cho cuộc đấu tranh giải phóng miền Nam, thống nhất đất nước của nhân dân
Việt Nam.
Cuộc đàm phán Pari kéo dài 5 năm, từ 15/3/1968 đến
27/1/1973. Giai đoạn đàm phán dưới thời Tổng thống Johnson diễn ra từ 15/3/1968
đến 31/10/1968. Kết thúc giai đoạn này Johnson tuyên bố chấm dứt ném bom và
chấp nhận để Mặt trận Dân tộc Giải phóng miền Nam Việt Nam (MTDTGPMNVN) tham
gia Hội nghị Pari.
Tháng
1/1969, Nixon nhậm chức Tổng thống Mỹ. Đến ngày 18/1/1969, hội nghị 4 bên họp
phiên đầu tiên dưới hình thức bàn tròn, đoàn đại biểu của MTDTGPMNVN xếp ngang
hàng với các đoàn đại biểu khác. Trên bàn đàm phán, cuộc đấu trí diễn ra quyết
liệt giữa các bên đàm phán, đặc biệt là giữa cố vấn đặc biệt Lê Đức Thọ và trợ
lý Tổng thống Mỹ Kissinger.
Ngày
8/10/1972, phái đoàn Việt Nam đưa cho Mỹ bản dự thảo Hiệp định với những điều
khoản yêu cầu Mỹ rút hết quân khỏi miền Nam Việt Nam. Lúc đầu, bản dự thảo được
các bên nhất trí nhưng đến ngày 22/10/1972 phía Mỹ lật lọng viện dẫn chính
quyền Nguyễn Văn Thiệu đòi sửa đổi bản dự thảo.
Ngày
12/12/1972 cuộc đàm phán phải tạm dừng. Đêm 18/12/1972, tổng thống Nixon ra
lệnh ném bom hủy diệt Hà Nội và Hải Phòng bằng B52. Cuộc đụng đầu lịch sử trong
12 ngày đêm được ví là “Trận Điện Biên Phủ trên không” kết thúc bằng việc 38 “pháo
đài bay B52” và 43 máy bay chiến đấu khác của Mỹ nổ tung ngay trên bầu trời Hà
Nội. Đây là đòn quyết định nhất buộc Nixon phải tuyên bố ngừng ném bom từ bắc
vĩ tuyến 20 trở ra và đề nghị cho phía Mỹ gặp đoàn đại biểu Việt Nam tại Pari
để ký hiệp định chấm dứt chiến tranh.
Ngày
23/1/1973, cố vấn Lê Đức Thọ cùng trợ lý Tổng thống Mỹ Kissinger đã ký tắt văn
bản Hiệp định. Ngày 27/1/1973 đã diễn ra lễ ký chính thức Hiệp định tại Pari,
buộc Mỹ phải cuốn cờ rút khỏi miền Nam, đồng thời làm sụp đổ chủ nghĩa thực dân
mới của Mỹ, chấm dứt chiến tranh, lập lại hòa bình ở Việt Nam.
Cội
nguồn của thắng lợi Hội nghị Paris là tinh thần quyết chiến quyết thắng, là ý
chí quật cường đấu tranh bền bỉ bảo vệ cho chân lý, giành độc lập tự do của cả
dân tộc Việt Nam. Cuộc đấu tranh này phản ánh đầy đủ sự lãnh đạo tài tình của
Đảng Cộng sản Việt Nam và Chủ tịch Hồ Chí Minh, trí tuệ của nền ngoại giao cách
mạng Việt Nam, dựa vào chính nghĩa của cuộc đấu tranh giải phóng dân tộc.
Hội
nghị Pari và Hiệp định Pari mãi mãi đi vào trong lịch sử cách mạng Việt Nam nói
chung và ngoại giao Việt Nam trong thời đại Hồ Chí Minh nói riêng như một dấu
son không bao giờ phai mờ. Hiệp định Pari còn là bằng chứng tất yếu của sự
nghiệp đấu tranh chính nghĩa của dân tộc Việt Nam được sự ủng hộ mạnh mẽ của
nhân dân tiến bộ toàn thế giới.
Khác
hẳn với lịch sử ngoại giao trên thế giới như các Hội nghị Teheran, Yanta,
Posdam, thành công của cuộc đàm phán đưa tới Hiệp định Pari gắn liền với phong
trào của nhân dân thế giới đoàn kết và ủng hộ Việt Nam. Việt Nam đã tranh thủ
được sự giúp đỡ to lớn của Liên Xô, Trung Quốc, các nước Xã hội chủ nghĩa, sự
giúp đỡ chí tình của Đảng Cộng sản Pháp, nhân dân Pháp và phong trào cánh tả,
phong trào không liên kết, nhân dân các nước tư bản, nhân dân Mỹ và phong trào
phản chiến của binh lính Mỹ.
Sự hình thành của mặt trận nhân dân thế giới ủng hộ nhân
dân Việt Nam đã thể hiện phương châm kết hợp sức mạnh dân tộc với sức mạnh thời
đại, sức mạnh dân tộc với sức mạnh quốc tế, kết hợp ngoại giao nhà nước với
ngoại giao nhân dân.
Kỷ niệm 45 năm ngày ký Hiệp định Pari là dịp để tổng kết những
bài học rút từ Hội nghị Pari. Những bài học về ý chí bảo vệ độc lập chủ quyền
dân tộc và tinh thần đoàn kết quốc tế vẫn còn nguyên giá trị thời sự và thiết
thực đối với các quốc gia trong một thế giới đầy biến động./.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét