Đại dịch
COVID-19 đã và đang gây ra cuộc khủng hoảng chưa từng có trên toàn cầu. Mức độ
nghiêm trọng phụ thuộc vào việc đại dịch kéo dài trong bao lâu cũng như phản
ứng ở cả cấp độ quốc gia lẫn quốc tế của các chính phủ. Để ngăn chặn sự lây lan
của dịch bệnh, không thể chỉ dùng sức mạnh kinh tế, quân sự, mà cần phải phát
huy cả “sức mạnh mềm” để giải quyết.
“Sức mạnh mềm” thường xuất phát từ ba nguồn: giá trị chính
trị (tính đúng đắn của các chính sách điều hành, quản lý, phát
triển kinh tế - xã hội); giá trị về bản sắc văn hóa (đạo đức truyền
thống, tính thống nhất, gắn kết cộng đồng dân tộc, sự đồng thuận của
nhân dân) và chính sách đối ngoại của quốc gia (sự linh hoạt mềm dẻo, khôn
khéo của các chính sách ngoại giao). Tuy nhiên, mỗi quốc gia lại có
những cách thức đề cao, khai thác, phát huy “sức mạnh mềm” khác nhau.
“Sức mạnh mềm” của Việt Nam được tạo dựng trên các yếu tố: 1-
Thể chế chính trị (trong đó chủ yếu là hệ tư tưởng chính trị và nền dân chủ xã
hội chủ nghĩa Việt Nam); 2- Đường lối đối ngoại (chính sách ngoại giao của đất
nước); 3- Tinh thần đoàn kết dân tộc, truyền thống văn hóa, bản sắc dân
tộc, đồng thuận xã hội và niềm tin của nhân dân đối với Đảng, Nhà nước, hệ
thống chính trị. Trong đó, thể chế chính trị, đoàn kết dân tộc, đồng thuận xã
hội, bản sắc truyền thống văn hóa được coi là cốt lõi "sức mạnh mềm"
của Việt Nam hiện nay. Thành công của gần 35 năm đổi mới vừa qua có vai trò to
lớn của việc chúng ta đã khai thác, phát huy “sức mạnh mềm” và hiện nay; trong
phòng, chống đại dịch COVID-19 cũng đã và đang khai thác, phát huy sức mạnh
này.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét