Mỗi
dịp tháng tư về, một số cá nhân, nhóm người Việt Nam ở nước ngoài lại đưa ra
những cụm từ cũ rích, cố tình tô vẽ lại những quan điểm sai lầm như “tháng tư
là tháng “vo gạo bằng nước mắt”, “mùa quốc hận - tháng tư đen”, hoặc đòi vinh
danh chế độ tay sai “Việt Nam Cộng hòa”, thậm chí là đòi chia đôi lại đất nước
giống như trước 1975. Một số đối tượng đưa lên mạng xã hội những quan điểm sai
trái, coi cuộc kháng chiến chống Mỹ cứu nước của dân tộc ta “thực chất chỉ là
nội chiến, là chiến tranh ủy nhiệm, chiến tranh ý thức hệ nên không có gì đáng
tự hào”. Đáng nói, một số người dù đã được nhân dân nuôi dưỡng, trải qua những
năm tháng chiến tranh, giờ đây khi đã nghỉ hưu thì tự cho mình là người có quan
điểm “cấp tiến”, tùy tiện phán xét quá khứ, cho rằng kỷ niệm ngày chiến thắng không
phải là một việc “tử tế”. Tất cả những việc làm đó hướng đến mục đích làm sai
lệch lịch sử, đối tượng hướng đến là giới trẻ, những người sinh ra sau ngày
30/4/1975 vốn không phải trải qua những năm tháng chiến tranh đau thương, mất
mát để thấu hiểu ý nghĩa của độc lập, thống nhất và hòa bình.
Đó
là sự phá sản, thất bại của các thế lực xâm lược bên ngoài hòng áp đặt ách
thống trị, nô dịch, áp bức, bóc lột nhân dân ta ở miền Nam, được ngụy trang và
biện minh bằng những lời lẽ tốt đẹp, những “học thuyết” và “chính sách” tô vẽ
cho dân chủ, tự do, cho tiến bộ và phát triển đầy giả dối theo hệ giá trị của
Mỹ.
Đã có rất nhiều tiếng nói từ những
người ở phía bên kia chiến tuyến sau này thừa nhận sai lầm của họ và ghi nhận
chiến thắng vĩ đại của cả dân tộc Việt Nam cũng như chiến công của những người
cộng sản. Tướng Nguyễn Hữu Có, Phó Thủ tướng kiêm Tổng trưởng Quốc phòng Việt
Nam cộng hòa, sau này trả lời phỏng vấn báo chí đã nói: “Chiến thắng 30/4 rất
vĩ đại, là chiến thắng của sức mạnh toàn dân tộc Việt Nam... Không còn chiến
tranh, không còn bom rơi đạn nổ trên quê hương mình là điều lớn nhất mà việc
kết thúc chiến tranh mang lại”.
Ngay
cựu Thủ tướng Việt Nam cộng hòa Nguyễn Cao Kỳ khi nhận xét về việc một số người
gọi ngày 30/4 là “quốc hận” và đòi “phục quốc”, ông đã nói rằng: “Thống nhất xứ
sở là nhiệm vụ lịch sử của mỗi một người con Việt Nam nhưng chúng tôi đã không
làm được. Những người anh em phía bên kia đã làm được, phải chấp nhận đó là
lịch sử và đất nước đã được thống nhất rồi. Vậy mà còn quay ra nói phục quốc?
Nước Việt Nam có mất cho Tây đâu mà phục quốc?”.
Chiến
thắng 30/4/1975 là sự khẳng định với toàn thể thế giới về ý chí, nghị lực, sức
mạnh đại đoàn kết toàn dân tộc dưới sự lãnh đạo của Đảng Cộng sản Việt Nam, đấu
tranh vì độc lập, tự do, hòa bình, thống nhất non sông. Khát vọng thống nhất
non sông, bảo vệ chủ quyền đất nước là một sức mạnh vô song có thể giúp một dân
tộc nhỏ, với tính chính nghĩa làm nên những chiến công hiển hách, vĩ đại.
Quá khứ phải lùi lại, lịch sử sang trang mới. Tuy nhiên,
có những sự kiện lịch sử thời gian càng lùi xa càng tỏa sáng, càng nghiền ngẫm
càng nhận ra những giá trị mới mẻ, vĩ đại, càng có sức lôi cuốn, là động lực
tạo nên sức mạnh đại đoàn kết toàn dân tộc trong các chặng đường cách mạng tiếp
theo. Ngày toàn thắng 30/4/1975, giải phóng miền Nam, thống nhất đất nước là
một trong những sự kiện huy hoàng như vậy.
Nhân
dân Việt Nam luôn thiết tha, yêu chuộng hòa bình, khát vọng độc lập, tự do và
hạnh phúc, không bao giờ mong muốn chiến tranh. Nhưng vì sinh mệnh và sự tồn
vong của dân tộc, cũng như nghĩa vụ cao cả, thiêng liêng đối với quốc tế mà
nhân dân ta, cả hai miền Nam - Bắc, tiền tuyến và hậu phương buộc phải cầm súng
chiến đấu bảo vệ Tổ quốc. Bao thế hệ ông cha đã ngã xuống vì nền độc lập, tự
do, để hôm nay chúng ta được sống trong hòa bình, tự do, mưu cầu hạnh phúc, bạn
bè quốc tế đến làm ăn, sinh sống, thăm thú trong thanh bình, cùng chung tay xây
dựng một đất nước ngày càng thể hiện cơ đồ, vị thế trên trường quốc tế. Ai đó,
vì bất cứ lý do gì, có tư tưởng lệch lạc, có hành vi gây mất ổn định, chia rẽ
khối đại đoàn kết toàn dân tộc là có tội với đất nước, với anh linh của hàng
triệu đồng bào và chiến sĩ đã hy sinh vì độc lập, tự do của Tổ quốc.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét