Nhiều người tới giờ vẫn cho rằng những việc Lê
Chí Thành làm là đúng. Điều đó cũng dễ hiểu bởi: Lê Chí Thành từng là đại úy
công an, họ nghĩ anh ta giỏi luật khi lập ra fanpage chuyên về pháp lý và
fanpage “cùng Lê Chí Thành đi tìm Công lý”. Tuy nhiên, mọi việc hoàn toàn khác
hẳn.
Thành tự lập ra một nhóm giám sát CSGT, luôn hỏi
CSGT, Đội 363 và các lực lượng chấp pháp là: “Các ông có biết luật không?”. Mỗi
lần bị xử phạt thì ngay lúc đó hoặc sau đó Thành live stream và luôn dạy dỗ mọi
người rằng phải hiểu luật thì công an không làm được gì mình. Thành căn cứ vào
hiến pháp để nói rằng việc anh ta và những người đi cùng đang làm là thực hiện
quyền giám sát được pháp luật quy định.
Mới nghe thì có vẻ như vậy.
Quyền giám sát của nhân dân với bộ máy nhà nước được quy định tại Điều 8 Hiến pháp 2013. Thông tư 67/2019/TT-BCA quy định về các hình thức giám sát của nhân dân với CSGT, trong đó có quyền giám sát trực tiếp và thông qua thiết bị ghi âm, ghi hình.
Những tiếng vỗ tay trên mạng thành một thứ ảo
giác khiến Lê Chí Thành không tỉnh táo để nhận ra hành xử kiểu đó sẽ đưa anh ta
tới ngày hôm nay. Việc vào tù có lẽ khiến anh ta bất ngờ nhưng ai tỉnh táo thì
không thấy bất ngờ.
Thành thách thức Công an TP Thủ Đức, Công an TP.Hồ Chí Minh trong đêm bị
câu lưu một tuần trước khi bị bắt rằng: “Các anh muốn gì thì lên tòa”. Có lẽ
anh ta nghĩ rằng ấy là một phiên tòa hành chính mà anh ta là nguyên đơn chứ
không nghĩ đó là phiên tòa hình sự mà anh ta là bị cáo.
Trích dẫn thì dài nhưng cách hiểu nửa vời khiến
Lê Chí Thành phạm những sai lầm sau:
Thành không biết rằng việc giám sát không được
làm ảnh hưởng đến hoạt động bình thường của CSGT; cụ thể là gí điện thoại vào mặt
người ta ghi hình, đứng ngay vị trí hoạt động của cảnh sát để quay.
Quyền giám sát của dân với Nhà nước đi kèm với
nghĩa vụ giải trình của cơ quan hoặc viên chức nhà nước bị giám sát. Sau khi
thu thập được thông tin thì có thể tố cáo để các cơ quan chức năng làm rõ và trả
lời. Nghĩa vụ giải trình khi bị tố cáo khác với nghĩa vụ giải thích tại
chỗ của Công an với đương sự. Anh không thể vừa cản trở hoạt động, vừa
quay phim, vừa đôi co với cảnh sát tại hiện trường, làm ảnh hưởng đến giao
thông, trật tự. Và anh càng không thể tự cho mình cái quyền không chấp hành cảnh
sát vì cho rằng cảnh sát làm sai.
Công khai minh bạch khác với bêu riếu nhục
mạ: Thành có quyền tố cáo và công khai nội dung
trả lời kèm ý kiến của mình. Nhưng việc livestream hoặc tung lên mạng tất tần tật
những gì quay được kèm các bình luận chủ quan, lời nhục mạ chửi bới hoặc đánh
giá khiến cơ quan tổ chức bị mất uy tín là sai. Việc đưa các tố cáo chưa rõ
đúng, sai lên mạng thực chất không phải là công bằng, mà là sự bất công khi
đóng đinh vào đầu người khác những thiên kiến được dẫn dắt bởi ý chí chủ quan của
người tố cáo.
Giám sát không được gây ảnh hưởng đến hoạt
động bình thường của nhân viên công lực; càng không phải là đi cà khịa.
Quyền lực Nhà nước cần được kiểm soát nhưng đối
trọng, thách thức và bêu riếu nó, gây ảnh hưởng đến hiệu lực công vụ và hiệu quả
phục vụ số đông thì anh đang đối chọi không chỉ với Nhà nước, mà đối chọi luôn
với người dân được bộ máy này phục vụ.
Thuốc kháng sinh thực chất đều là độc tố. Hiểu
luật nửa vời cũng như uống thuốc sai và quá liều. Chẳng phải bịt mồm dân chủ
hay trù dập gì ở đây cả, dù có ai đó muốn nghĩ và cố nghĩ như vậy. Mà với những
gì Lê Chí Thành đã làm thì tội danh đã khởi tố (tội chống người thi hành công vụ)
chưa chắc đã là duy nhất và cuối cùng!
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét