Sau hơn 35 năm tiến hành
công cuộc đổi mới, Việt Nam đạt được nhiều thành tựu quan trọng trong nhiều
lĩnh vực, trong đó có lĩnh vực thúc đẩy, bảo vệ quyền con người. Nhưng, cùng
với cố tình phủ nhận thành tựu, kết quả mà Đảng, Nhà nước và nhân dân ta đạt
được, các thế lực thù địch, phản động, cơ hội chính trị ở trong nước và ở nước
ngoài cố tình xuyên tạc tình hình nhân quyền Việt Nam, ra sức chống phá chế độ
xã hội chủ nghĩa dưới chiêu bài “dân chủ, nhân quyền”.
Các đối tượng thù địch xuyên tạc, phủ nhận
thành quả về dân chủ, nhân quyền ở Việt Nam hiện nay gồm: lực lượng cực hữu,
một số nghị sĩ cực đoan tại một số nước phương Tây, các nhóm phản động người
Việt Nam ở nước ngoài và những cá nhân người Việt ở trong nước bị các thế lực
cực hữu nước ngoài mua chuộc, lợi dụng, núp bóng “ngọn cờ dân chủ”, “nhân
quyền” chống phá nền tảng tư tưởng và chế độ chính trị - xã hội tại Việt Nam.
Một số tổ chức phi chính phủ quốc tế, như Tổ chức Theo dõi Nhân quyền (HRW), Tổ
chức Ân xá quốc tế (AI), Tổ chức Phóng viên không biên giới (RSF), Tổ chức Ngôi
nhà Tự do (FH)... thường xuyên vu cáo, xuyên tạc tình hình nhân quyền Việt Nam,
bằng việc ra bản phúc trình hằng năm về nhân quyền. Tham dự vào lực lượng này
còn có những người theo các trào lưu tư tưởng và đường lối chính trị trái ngược
với giá trị của chủ nghĩa xã hội tại các nước phương Tây và những người cơ hội
chủ nghĩa, suy thoái về tư tưởng, chính trị tại Việt Nam. Luận điệu tuyên truyền
xuyên tạc của các thế lực thù địch thường tập trung chính vào một số lĩnh vực:
Thứ nhất, phủ nhận thành
tựu, thực tiễn về các giá trị lý luận, quan điểm, đường lối của Đảng về dân
chủ, nhân quyền; lợi dụng các hiệp định, dự án hợp tác với nước ngoài, nhằm phá
hoại và làm chệch định hướng XHCN của nền kinh tế thị trường ở Việt Nam.
Thứ
hai, kích động vấn đề dân tộc thiểu số và xuyên tạc, vu cáo Đảng, Nhà nước
Việt Nam vi phạm dân chủ, nhân quyền trên lĩnh vực tôn giáo, dân tộc.
Thứ ba, phê phán, xuyên
tạc Nhà nước Việt Nam ngăn cản tự do ngôn luận, tự do bày tỏ chính kiến, tự do
hội họp. Chỉ trích chính quyền “trì hoãn” việc ban hành Luật Biểu tình để tiếp
tục dung túng bạo lực, đàn áp, bắt giam những nhà hoạt động nhân quyền, có ý
kiến “phản biện” Đảng, Nhà nước. Thành lập nhóm thơ tục, thơ rác, thơ bụi để
“đẩy thơ vào ngõ cụt” nhằm thúc đẩy “lề trái” (phi chính thức) thay thế “lề
phải” (chính thống), tạo tiền đề cho việc chuyển sang hệ tư tưởng tư sản, không
chỉ trên lĩnh vực dân chủ, nhân quyền.
Thứ tư, xuyên tạc, kích
động trên lĩnh vực giáo dục - đào tạo, văn hóa - nghệ thuật, đạo đức, lối sống.
Ngoài việc triệt để lợi dụng “con bài” tôn giáo, dân tộc, các quỹ, trường đại
học theo tư tưởng cánh hữu, chống cộng ưu tiên cấp học bổng để thu hút học
sinh, sinh viên tham gia tìm hiểu “nền dân chủ đa nguyên”, “nghiên cứu nhân
quyền”, đẩy mạnh hoạt động của các tổ chức hội, nhóm tôn giáo... nhằm “thay
máu” giới trẻ. Đặc biệt, chúng tăng cường tung “tin giả” đủ loại với sự phụ họa
một cách có chủ ý hoặc vô ý thức của truyền thông đại chúng theo cơ chế thị
trường và dựa trên nền tảng in-tơ-nét, nhằm phá hoại kỷ cương, trật tự, an toàn
xã hội, thúc đẩy sự suy đồi, rối loạn tư tưởng, đạo đức, lối sống trong xã hội.
Thứ năm, xâm nhập, kích
động nhằm thúc đẩy “tự diễn biến, “tự chuyển hóa” sang tư tưởng nhân quyền tư
sản. Đồng thời, các thế lực thù địch tăng cường tác động “từ bên ngoài”, như
đòi Nhà nước Việt Nam phải đáp ứng ngay tiêu chuẩn về các quyền dân sự, chính
trị (tự do lập hội, tự do xuất bản báo chí tư nhân, hoạt động tôn giáo không
cần sự quản lý của Nhà nước,...) tương tự các quốc gia phát triển phương Tây.
Họ gắn dân chủ, nhân quyền với các vấn đề hợp tác phát triển về dân chủ, tôn
giáo, tiếp cận thông tin, và các hoạt động lập pháp, hành pháp, tư pháp,... đặc
biệt đòi dân sự hóa hoạt động lĩnh vực quốc phòng, an ninh, nhằm thúc đẩy phát
triển tối đa cái gọi là xã hội dân sự theo kiểu phương Tây. Họ móc nối và tìm
cách mua chuộc bằng tiền, hiện vật có giá trị để làm thay đổi tư tưởng,
dẫn đến “tự diễn biến”, “tự chuyển hóa” trong một số cán bộ, đảng viên, nhất là
cán bộ cấp chiến lược và cơ quan trọng yếu nhằm thay đổi đường lối, chủ trương
của Đảng, chính sách, pháp luật của Nhà nước theo hướng phủ nhận vai trò lãnh
đạo của Đảng, làm chệch hướng XHCN trong bảo đảm dân chủ, nhân quyền và quá
trình đổi mới đất nước nói chung.
Trước các luận điệu
xuyên tạc, chống phá, vu cáo, phủ nhận thành quả dân chủ, nhân quyền ở Việt
Nam, để tăng cường phản bác một cách hệ thống, có lý lẽ cả về lý luận và thực
tiễn, cần tập trung thực hiện một số công việc sau:
Một
là, xem xét, nhận diện, đánh giá một cách sâu sắc, toàn diện âm mưu, thủ đoạn
và xác định rõ bản chất của các luận điệu xuyên tạc, nền tảng, mục tiêu, phương
thức, chủ trương, công cụ chống phá của các thế lực thù địch
Hai
là, vạch rõ tính hạn chế và mâu thuẫn của các luận điệu xuyên tạc, phủ nhận
thành quả về dân chủ, nhân quyền ở Việt Nam.
Ba là, các luận
điệu từ phía các tổ chức quốc tế và một số nước phương Tây xuyên tạc, phủ nhận
thành quả về dân chủ, nhân quyền ở Việt Nam đã vi phạm nghiêm trọng điều ước và
nguyên tắc quốc tế về cấm can thiệp vào công việc nội bộ của các quốc gia khác.
Bốn là, các luận điệu xuyên tạc, phủ nhận thành quả về dân chủ, nhân quyền không
phản ánh đúng thực tế khách quan về tình hình nhân quyền của Việt Nam.
Nguyên nhân cơ bản của hạn chế và mâu
thuẫn trong các luận điệu xuyên tạc, phủ nhận thành quả về dân chủ, nhân quyền
ở Việt Nam là nhân danh nhân quyền phổ quát toàn cầu với cách tiếp cận mang đẫm
màu sắc ý thức hệ chính trị của phương Tây cùng hành động thực dụng và động cơ
chống đối công cuộc đổi mới ở nước ta. Trái với những luận điệu cáo buộc ngụy
biện, trơ trẽn đó, thực tế Việt Nam đã và đang chứng thực sinh động sự tôn trọng,
bảo đảm, bảo vệ và thúc đẩy dân chủ, nhân quyền trong điều kiện tác động của
kinh tế thị trường, hội nhập quốc tế. Trong năm 2020-2021 ngay trong khi đại
dịch COVID-19 hoành hành trên thế giới và ở Việt Nam, hàng loạt chính sách an
ninh con người, an sinh xã hội được Chính phủ Việt Nam ban hành nhằm bảo đảm an
ninh lương thực và ổn định cuộc sống tối thiểu cho người dân, đặc biệt là người
nghèo. Chẳng hạn như gói hỗ trợ 26.000 tỷ đồng là giải pháp cấp bách, kịp
thời, không chỉ giảm thiểu tối đa tác động của đại dịch COVID-19 đối với quyền
sống, quyền được chăm sóc y tế và mưu sinh của người dân, mà còn một lần nữa
khẳng định mạnh mẽ tinh thần “đặt lợi ích của người dân lên trên hết”. Trong
hoàn cảnh khó khăn của dịch bệnh và thiên tai, những chính sách hỗ trợ trực
tiếp, kịp thời đối với người dân là nền tảng để bảo vệ các quyền con người,
đồng thời cho thấy nỗ lực và quyết tâm của Đảng, Nhà nước trong việc thực hiện
nghĩa vụ bảo vệ, bảo đảm, thúc đẩy dân chủ, nhân quyền.
Đồng thời, Việt Nam chủ
động, tích cực đóng góp vào việc tôn trọng, bảo vệ, thúc đẩy quyền con người
trên thế giới và được cộng đồng thế giới ghi nhận, Với những nỗ lực chung trong
thúc đẩy, bảo vệ quyền con người trong phạm vi quốc gia và khu vực, các nước
thành viên ASEAN chính thức đề cử Việt Nam là ứng cử viên duy nhất đại diện cho
ASEAN làm thành viên Hội đồng Nhân quyền Liên hợp quốc nhiệm kỳ 2023 - 2025
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét