Thuyết tam quyền phân lập là học thuyết về tổ chức bộ máy nhà nước tư sản do Lôckơ, Môngtexkiơ, Ruxô sáng lập dựa trên quan điểm cho rằng phải hạn chế sự độc quyền bằng việc không tập trung quá nhiều quyền lực nhà nước vào tay một cơ quan nhất định, bằng sự kiểm soát và khống chế lẫn nhau giữa các hệ thống cơ quan nhà nước khác nhau. Mới đây trên nhiều trang mạng xã hội đã đăng tải bài viết tựa đề “Hiến pháp Việt Nam theo chế độ chính trị nào?” của các thế lực thù địch. Nội dung bài viết là những lập luận có tính chất chắp vá, thiếu căn cứ khoa học, quy chụp và xuyên tạc chế độ dân chủ ở Việt Nam khi cho rằng: “Chỉ cần có đa số trong quốc hội thì nhân dân sẽ như baba nằm trong rọ của đảng”. Từ việc phủ nhận nguyên tắc tập trung dân chủ trong tổ chức cũng như hoạt động của bộ máy nhà nước, chúng đã tung hô, cường điệu hóa, lý tưởng hóa học thuyết “tam quyền phân lập”, coi đó là “phương thuốc vạn năng” cho kiểm soát quyền lực nhà nước và ngăn ngừa tham nhũng.
Chúng ta phải khẳng định ngay rằng,
đây là luận điệu sai trái, cực đoan của những kẻ cơ hội chính trị. “Tam quyền
phân lập” không phải là sự lựa chọn mô hình tổ chức nhà nước của Việt Nam. Bởi
thực chất, cái gọi là “tam quyền phân lập” mà chúng tung hô, tôn thờ, chỉ là
thủ đoạn chính trị lừa gạt nhân dân của giai cấp tư sản, nhằm thâu tóm quyền
lực vào tay giai cấp tư sản. Nói cách khác, đó không phải là sự phân chia quyền
lực, mà là sự phân công chức năng giữa các cơ quan quyền lực nhà nước thống nhất.
Thực tế ở Việt Nam, tổ chức quyền
lực nhà nước theo nguyên tắc thống nhất quyền lực, không phân lập, nhưng có sự
phân công, phối hợp và kiểm soát giữa các cơ quan nhà nước trong việc thực hiện
các quyền lập pháp, hành pháp và tư pháp. Thể chế hóa Cương lĩnh xây dựng đất
nước trong thời kỳ quá độ lên chủ nghĩa xã hội (bổ sung, phát triển năm 2011),
Điều 2 Hiến pháp 2013 đã khẳng định: “Nhà nước Cộng hòa xã hội chủ nghĩa Việt
Nam là Nhà nước pháp quyền xã hội chủ nghĩa của Nhân dân, do Nhân dân, vì Nhân
dân. Nước Cộng hòa xã hội chủ nghĩa Việt Nam do Nhân dân làm chủ; tất cả quyền
lực nhà nước thuộc về Nhân dân mà nền tảng là liên minh giữa giai cấp công nhân
với giai cấp nông dân và đội ngũ trí thức. Quyền lực nhà nước là thống nhất, có
sự phân công, phối hợp và kiểm soát giữa các cơ quan trong việc thực hiện các
quyền lập pháp, hành pháp, tư pháp”. Sự khẳng định quyền lực nhà nước là thống
nhất, nhưng có sự phân công, phối hợp và kiểm soát quyền giữa các cơ quan nhà
nước trong việc thực hiện quyền lập pháp, hành pháp và tư pháp là một bước phát
triển mạnh mẽ trong việc hoàn thiện cơ chế kiểm soát quyền lực nhà nước của
Đảng ta. Chính bản thân các thế lực thù địch trong bài viết cũng phải thừa nhận
rằng, đây là một “chế độ dân chủ chân chính”.
Quá trình phát
triển của Việt Nam trong những năm qua đã chứng minh, nguyên tắc tổ chức quyền
lực nhà nước của nước ta là nhất quán và hoàn toàn đúng đắn, phù hợp với điều
kiện Việt Nam. Việt Nam đã xây dựng được các thể chế và thiết chế bảo đảm quyền
con người, nhất là bảo đảm ngày càng tốt hơn các quyền chính trị, dân sự, các
quyền kinh tế, xã hội và văn hóa; quyền của nhóm thiểu số hoặc yếu thế, như
người cao tuổi, phụ nữ, trẻ em, người khuyết tật, người dân tộc thiểu số, người
có tín ngưỡng, tôn giáo. Thực hiện dân chủ ở cơ sở là bước tiến mở rộng dân chủ
trực tiếp, nâng cao chất lượng dân chủ đại diện, đưa phương châm “dân biết, dân
bàn, dân làm, dân kiểm tra, dân giám sát, dân thụ hưởng” vào cuộc sống ở cơ sở.
Tính tối thượng của pháp luật được tôn trọng, mọi hành vi của tổ chức và cá
nhân đều phải tuân theo Hiến pháp, pháp luật.
Vì vậy trước các luận điệu xuyên
tạc của các thế lực thù địch mỗi công dân cần có nhận thức đúng đắn và khẳng
định chính sách hiện thời và nhất quán của nước ta trong sự nghiệp xây dựng Nhà
nước pháp quyền xã hội chủ nghĩa ở Việt Nam dưới sự lãnh đạo tài tình, sáng
suốt của Đảng Cộng sản Việt Nam. Trước các luận điệu trên cần tích cực phản bác
đấu tranh loại bỏ các luận điệu xuyên tạc./.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét