Kỷ niệm
70 năm ngày thương binh liệt sỹ( 27/7/1947 – 27/7/2017) là dịp mỗi chúng ta có
dịp được tri ân các anh hùng liệt sỹ, chúng ta lại được ôn lại những câu chuyện
xúc động về các tấm gương anh hùng liệt sỹ. Trong đó câu chuyện về " Một mắt một tay đong đầy cảm xúc"
trong cuốn sách "Tấm gương bình dị mà cao quý" tiêu biểu cho một
người thương binh vượt lên mọi hoàn cảnh để vươn lên trong cuộc sống và trái
tim anh bao dung, đong đầy cảm xúc bằng việc làm cụ thể.
Người xưa nói:
“ giàu 2 con mắt, khó 2 bàn tay ”. Chiến tranh đã lấy đi của anh một con mắt,
một bàn tay nhưng bản lĩnh của 1 người lính đã vươn lên chiến thắng bệnh tật và
vượt qua bao gian nan thử thách từ cuộc mưu sinh để tạo dựng cho mình một nghề
nghiệp ổn định và gia đình đầm ấm sinh hoạt hằng ngày, đó là anh thương binh
Nguyễn Văn Minh, quê anh ở vùng trung du
miền núi phía Bắc, Xã Đồng Ích, Huyện Lập Thạch, tỉnh Vĩnh Phúc.
Anh sống tình
cảm và giản dị nhưng anh là 1 tấm gương sáng dành cho những thanh niên khuyết
tật có hoàn cảnh đặc biệt khó khăn càng nhiệt huyết nhân hậu. Anh là thương
binh hạng 2/4, là người lính trinh sát đăc công, rời quân ngũ năm 1971 bị
thương tật 71%, lấy vợ rồi sinh con. Cuộc sống cơm áo thường ngày đè nặng trên
vai người làm cha, buộc anh phải làm nhiều nghề. Từ mò cua, bắt ốc, lấy
củi..v..v và trở thành ông chủ khéo tay nhất làng. Nhưng khi anh thấy đồng đội
của mình còn những người còn tàn tật, tật nguyền, bị chất độc màu da cam anh đã
xin nhận các cháu về nuôi và dạy nghề cho các cháu. Như cháu Nguyễn Văn Linh bị
ảnh hưởng chất độc màu da cam, cháu Phí Thanh Huyền bị câm điếc hoàn toàn từ
lúc lọt lòng mẹ. Với lòng thương yêu con người, sự kiên trì bền bỉ, phương pháp
dạy nghề phù hợp với đối tượng. Anh đã dạy được 2 cháu học được nghề gò hàn (
cơ khí ) để giờ đây 2 cháu đã có cuộc sống ổn định và anh còn cưu mang cho
nhiều cháu khác nữa cũng có hoàn cảnh khó khăn, tật nguyền và dạy cho các cháu
học được nghề cơ khí và đã tìm việc cho 109 thanh niên khuyết tật ở tỉnh Vĩnh
Phúc, Phú Thọ. Các học viên sau khi học nghề xong đều đủ tiêu chuẩn thi và được
cấp giấy học nghề ở Quận Thanh Xuân – Hà Nội, cấp chứng chỉ nghề Nhà Nước. Căn
nhà anh ở là một ngôi nhà cấp 4 và bộ bàn nghế salon nan và chiếc giường nằm đã
cũ, gia sản đáng giá nhất của anh là hai Huân chương kháng chiến chống Mỹ cứu
nước hạng hai, ba, ba Huân chương chiến sĩ giải phóng hạng một, hai, ba cùng
mười một bằng khen, giấy khen của các cấp được treo ngay ngắn ở trên tường. Anh
nói “ dù thân thể không hoàn thiện nhưng mình sống được như ngày hôm nay cũng may
mắn lắm rồi, nhiều người lành lặn bươn trải với cuộc sống đã vất vả rồi nói gì
đến người khuyết tật; trên thực tế vẫn có thái độ miệt thị với người khuyết tật
như một gang nặng, để lại thì tức cắt bỏ thì đau. Chính vì thế tôi hiểu nỗi đau
không dễ nói lên lời của những người không lành lặn, vì vậy tôi muốn giúp các
anh thanh niên khuyết tật có một cái nghề tự nuôi bản thân. Tôi cảm thấy mình
sống có ý nghĩa hơn qua việc làm ấy. Đây là một thương binh hạng 2/4 nhưng đã
làm những việc cao cả, một con người có ý chí, nghị lực chiến thắng bệnh tật “
Tàn nhưng không phế”. Hình ảnh một người lính đã chải qua chiến tranh, một
người lính trên trận chiến tuyến mới thật kiên cường và tình đồng chí đồng đội
thật keo sơn, gắn bó. Tôi càng thấy hình ảnh một người lính cụ Hồ đích thực.
Chiến tranh đã làm cho người lính mất đi một con mắt, một bàn tay, khi hòa bình
lập lại anh lại bước vào một trận tuyến mới có ý chí sắt đá, không ngừng học
tập vươn lên tật nguyền, biết vượt lên chính mình. Không những vậy mà người
lính ấy còn biết chia sẻ nỗi đau với những người đồng đội, người tật nguyền,
trang bị cho họ những kiến thức sống, tinh thần sống để họ vượt lên chính mình
không lạc long với xã hội. Sống làm sao có ý nghĩa thực sự “ tàn nhưng không
phế “ không phải là gánh nặng xã hội.
Câu chuyện này có ý nghĩa giáo dục cho mọi tầng lớp thế hệ.
Một con người tật nguyền như vậy mà phải bơn chải cuộc sống, ham học hỏi, cầu
tiến bộ, một con người hiền lành giản dị trong sáng của tâm hồn, lành mạnh,
chất phác, sống có lý tưởng cao đẹp, lạc quan, lòng nhân ái sâu sắc. Những con
người khỏe mạnh hay những người công nhân, nông dân bươn chải với cuộc sống “
cơm áo gạo tiền “ hằng ngày để mưu sinh đã khó còn nói gì đến cưu mang người
khác. Thực trạng hiện nay phần lớn người khỏe mạnh mà siêng năng chăm chỉ lao
động nuôi con ăn học, không nề hà gì để kiếm tiền mưu sinh. Nhưng cũng có những
người mạnh khỏe lại biếng nhác trong lao động sợ khó, sợ khổ, lãng phí thời
gian, lãng phí tiền của. Vì vậy mà cuộc sống gia đình rất khổ. Qua câu chuyện “
một mắt, một tay đong đầy việc nghĩa “ chúng ta so sánh với nhân vật Minh trong
câu chuyện thì thấy anh Minh không nề hà bất cứ việc gì từ mò cua bắt ốc lấy
củi làm nghề gò hàn miễn là nuôi được con. Vì vậy những người mạnh khỏe công
nhân, nông dân, tầng lớp trí thức cần biết quý trọng sức khỏe và phải siêng
năng lao động, không sợ khó, sợ khổ, bất cứ việc gì đều làm miễn không vi phạm
pháp luật nhà nước vì lao động là vinh quang là điều kiện để tồn tại của con
người, lao động đã sáng tạo ra con người. Vậy xã hội bây giờ những người giàu có có được những phẩm chất,
đặc điểm như anh Minh không ? hay chỉ biết đến bản thân mình mà không mở lòng
mình để chia sẻ ngọt bùi cùng những người tật nguyền, hoàn cảnh khó khăn. Nói
đên tấm gương bình dị mà cao quý chúng ta không thể không nói đến chủ tịch Hồ
Chí Minh “ tháp mười đẹp nhất bong sen, Việt Nam đẹp nhất có tên bác Hồ “ Bác
đẹp bời trong tư tưởng của Bác có những
phẩm chất hết sức cao quý đó là lòng yêu thương con người vô bờ bến, Bác đã đem
cả cuộc đời mình để đấu tranh cho dân tộc ta, để giải phóng con người khỏi áp
bức bóc lột, hết lòng phụng sự nhân dân, phụng sự tổ quốc, tinh thần quốc tế vô
sản cao cả, ý thức cần cù lao động, lòng nhân ái, tinh thần yêu chuộng khoa học
, văn học nghệ thuật, tính chân thực , giản dị, khiêm tốn, tinh thần cương nghị
dũng cảm sáng tạo, lạc quan tin tưởng cần kiệm liêm chính chí công vô tư. Bác
nói “ muốn giữ được nhân cách, tránh khỏi hư hóa thì phải luôn luôn thực hành
bốn chữ mà bác thường nói “ Cần kiệm liêm chính". “ Đem lòng chí công vô tư
mà đối với người với việc. Ham làm những việc ích quốc lợi dân, không ham địa
vị và công danh phú quý, khi làm bất cứ việc gì cũng đừng nghĩ đến mình trước
mà nghĩ đến đồng bào đến toàn dân đã “. Cuốn sách những tấm gương bình dị và cao
quý là một trong những nội dung thực hiện chỉ thị số 06 – CT/TW về tổ chức cuộc
vận động “ Học tập và làm theo tấm gương đạo đức Hồ Chí Minh” để đẩy mạnh việc
tuyên truyền, phát hiện những tấm gương tốt để phong trào học tập và làm theo
tấm gương đạo đức Hồ Chí Minh trở nên sâu rộng, có tác động lớn đến xã hội góp
phần đẩy mạnh phong trào thi đua yêu nước, phát huy chủ nghĩa anh hùng cách
mạng của nhân dân ta trong thời kỳ mới. Những tấm gương bình dị mà cao quý cho
chúng ta thấy rõ một người tuy rất bình thường có thể làm được những việc rất
tốt, ai ai cũng có thể làm theo để phấn đấu “ Mỗi người tốt, mỗi việc tốt đều
là những bông hoa, cả dân tộc ta là một rừng hoa đẹp”
Vậy mỗi chúng ta ở đây được sống trong một môi trường quân
đội khuôn khổ. Một môi trường được Đảng, nhà nước, quân đội chăm lo giáo dục mọi mặt. Một môi trương mà ở đó con người
được phát triển toàn diện về phẩm chất năng lực trí tuệ sức khỏe và nhân cách
sống. Bản thân chúng ta là những con người may mắn khi được ông trời ban tặng
cho thân thể nguyên vẹn thì hà cớ sao không làm được những việc như anh Nguyễn
Van Minh trong câu chuyện “ Một mắt một tay đong đầy việc nghĩa”. Vì vậy mỗi
chúng ta trước hết phải không ngừng học tập nâng cao trình độ mọi mặt chính
trị, văn hóa, khoa học kỹ thuật, nghiệp vụ. Rèn luyện ý chí kiên quyết và bền
bỉ không sợ khó sợ khổ “ vượt nắng thắng mưa say sưa học tập “, tự bản thân
mình khắc phục những khó khăn trong cuộc sống biết quý trọng gia đình, quý
trọng lao động, thời gian không nề hà bất cứ việc gì sáng tạo trong công việc
hoàn thành tốt nhiệm vụ được giao theo cương vị chức trách, xây dựng bản lĩnh
chính trị vững vàng có trình độ lý luận cao biết đánh giá phân tích đúng sai
một cách toàn diện, nhận thức đúng về con đường đi lên chủ nghĩa xa hội ở nước
ta, tin tưởng tuyệt đối vào sự lãnh đạo của đảng và sự nghiệp đổi mới ở nước
ta, chấp hành nghiêm pháp luật nhà nước, kỷ luật của quân đội, quy đinh của đơn
vị. Không ngừng tu dưỡng rèn luyện phẩm chất đạo đức cách mạng, có lối sống
trong sáng giản dị lành mạnh, không xa hoa lãng phí, tiết kiệm thời gian, công
sức lao động, biết quý trọng đồng tiền không bị đồng tiền quyến rũ, không bị
lối sống thực dụng lôi kéo, không bị văn hóa đồi trụy tiêm nhiễm, không lô đề
cờ bạc, không mê tín dị đoan, sống có văn hóa. Xây dựng tinh thần đoàn kết cao
trong đơn vị, quan hệ cấp trên cấp dưới đúng mực, ham học hỏi, học đồng chí
đồng đội, cấp trên cấp dưới cầu tiến bộ, có tinh thần thương yêu đồng chí đồng
đội, có tinh thần biết chia sẻ với những người có hoàn cảnh đặc biệt khó khăn,những
người bị tật nguyền không xa lánh họ mà hãy sát cánh cùng họ chung sức chung
lòng để tìm ra phương pháp để vượt qua những khó khăn trong cuộc sống, động
viên họ cả về vật chất và tinh thần. Đồng thời kiên quyết đấu tranh với hiện
tượng sai trái trong đơn vị sống không
có lập trường vững vàng, không biết phân biệt đúng sai, tư tưởng trung bình chủ
nghĩa sống chỉ biết đến bản thân mình mà không kết hợp hài hào với lợi ích tập
thể. Đặc biệt có biện pháp kiên quyết với những con người có lối sống thực dụng,
tha hóa về phẩm chất đạo đức lối sống, sống buông thả, xa hoa, lãng phí, sống
không biết mình là ai, coi thường mọi người, chống sự miệt thị đối với những
người khuyết tật.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét