Cách đây tròn 50 năm, cả thế giới phải kinh ngạc chứng kiến
“Pháo đài bay B52” mệnh danh “bất khả chiến bại” của không quân Hoa Kỳ bị đập
tan trên bầu trời Hà Nội. Chiến thắng “Hà Nội - Điện Biên Phủ trên không” tạo
nên bước ngoặt lịch sử, buộc người Mỹ phải trở lại bàn đàm phán ký kết Hiệp
định Paris và rút khỏi Việt Nam.
Chiến tranh tuy
đã lùi xa nhưng ký ức về những ngày này vẫn còn nguyên vẹn trong lòng người dân
Hà Nội. Đặc biệt đối với những Anh hùng, cựu sĩ quan từng tham gia chiến đấu,
bắn rơi máy bay Mỹ, giữ bầu trời Thủ đô mãi xanh. Chuẩn bị cho cuộc đọ sức cuối
cùng
Anh hùng Lực
lượng Vũ trang Nhân dân (AHLLVTND) Đại tá Nguyễn Đình Kiên, nguyên sĩ quan điều
khiển Tiểu đoàn 57, Trung đoàn tên lửa 261, Sư đoàn Phòng không Hà Nội (Sư đoàn
361), nguyên Phó Cục trưởng Cục Tác chiến, Bộ Tổng tham mưu Bộ Quốc phòng cho
biết: công tác chuẩn bị đánh B52 đã được triển khai từ năm 1966 đến 1972, trong
đó bộ đội tên lửa là lực lượng nòng cốt.
“Từ
năm 1966 đến 1972, Quân chủng phòng không không quân đã cử một số Trung đoàn
vào phía Nam (Quân khu 4) để nghiên cứu cách đánh B52. Đó là cách chuẩn bị cho
trận Điện Biên Phủ trên không và biên soạn ra tài liệu “Cách đánh B52” của bộ
đội tên lửa. Đến tháng 10/1972 nhằm chuẩn bị đối phó với tập kích trên không của
Mỹ, quân chủng tổ chức cuộc tập huấn cho toàn bộ kíp chiến đấu của bộ đội tên
lửa ở khu vực phía Bắc. Trong cuộc tập huấn này khi kết luận, Đại tá Lê Văn Tri
Tư lệnh quân chủng phòng không không quân có giao nhiệm vụ cho các kíp tên lửa
chiến đấu của khu vực Hà Nội, “nếu B52 đánh vào Hà Nội thì các đồng chí phải
bắn rơi tại chỗ một chiếc để đưa đuôi của nó vào bãi tha ma máy bay Mỹ tại miền
Bắc”, - Đại tá Nguyễn Đình Kiên, kể lại.
Cẩm nang “Cách
đánh B52” tuy chỉ có 30 trang, nhưng nhờ có kinh nghiệm phân biệt B52 như thế
nào, quá trình đánh ra sao, thực hành xạ kích v.v., các kíp chiến đấu của Sư
đoàn Phòng không Hà Nội, dù chưa bao giờ tiếp xúc với B52, đã nghiên cứu và
thành lập các phương án tác chiến, tổ chức huấn luyện cho các đơn vị. Dần dần
cách đánh B52 trở thành một kỹ năng của cán bộ chiến sĩ tên lửa Thủ đô.
Theo phân tích
của AHLLVTND Đại tá Nguyễn Đình Kiên, trong chiến đấu mục tiêu bắn rơi tại chỗ
là yêu cầu rất lớn của bộ đội tên lừa.
“Ngày 17/12/1972
nhận được lệnh sẵn sàng chiến đấu cấp cao, cả đơn vị nhanh chóng chuyển trạng
thái sẵn sàng chiến đấu và làm công tác chuẩn bị. Căn cứ mệnh lệnh Tư lệnh quân
chủng, bộ đội tên lửa Hà Nội đã hoàn thành xuất sắc nhiệm vụ. Không những bắn
rơi một chiếc B52, riêng Sư đoàn 361 bắn rơi tới 25 chiếc B52, trong đó có 16
chiếc rơi tại chỗ. Ý nghĩa của việc “pháo đài bay” rơi tại chỗ như chúng ta
biết, 1 chiếc có 6 giặc lái, 16 chiếc là có 96 giặc lái, hoặc là chết hoặc là
bị bắt. 16 chiếc B52 bị bắn rơi tại chỗ lúc đó quyết định việc Mỹ không chịu
được thiệt hại về người lái và máy bay rơi. Vì kế hoạch ban đầu của Hoa Kỳ là,
đánh đến Noel nhưng càng đánh càng thua nên buộc phải ngồi vào bàn đàm phán và
ký Hiệp định Paris theo điều kiện của ta đưa ra trước đó - tháng 10/1972”, -
Đại tá Nguyễn Đình Kiên, cho biết.
Dũng cảm, sáng
tạo trong muôn vàn gian khó
Ngày 14/12/1972,
Tổng thống Hoa Kỳ Nixon chính thức ra lệnh tiến hành cuộc tập kích đường không
chiến lược vào miền Bắc Việt Nam với tên gọi Chiến dịch "Linerbacker
II". Hoa Kỳ đã huy động số lượng lớn máy bay, tàu chiến và các loại vũ khí
cho chiến dịch. Đặc biệt phải kể đến máy bay chiến lược B52 còn được gọi
"Siêu pháo đài bay B52", là máy bay chiến đấu hiện đại nhất không lực
Hoa Kỳ vào thời điểm đó.
“B52 có thể mang đến 30 tấn bom, trang bị hệ thống
nhiễu gồm 15-16 máy gây nhiễu các loại - radar, đài tên lửa, đài thông tin liên
lạc, thậm chí cả đầu đạn nổ sớm, ví dụ như nhiễu tiêu cực, nhiễu tích cực. Một
tốp 3 B52 luôn có 12-16 chiếc F4 đi theo hộ tống. Khi đánh Hà Nội, thường có
một đội hình từ 30-45 chiếc B52 trong một đợt và gần 100 máy bay hộ tống vòng
trong. Vòng ngoài thì Mỹ sử dụng các loại EB-66, EC-130 bay dọc biên giới Việt
- Lào và trên Biển Đông để gây nhiễu ngoài đội hình”, - AHLLVTND Đại tá Nguyễn
Đình Kiên, kể.
Tinh vi hơn nữa,
không quân Mỹ chọn thời điểm tấn công vào ban đêm để loại trừ pháo và không
quân Việt Nam. Toàn bộ đội hình B52 bay vào biên giới tắt đèn hết để không quân
Việt Nam không nhìn thấy bằng mắt thường.
“Đấy là những điều rất khó khăn cho không quân Việt Nam. Do đó,
lực lượng nòng cốt vẫn là bộ đội tên lửa. Tên lửa ta bị đội hình nhiễu che phủ
như vậy nhưng đã được chuẩn bị trước, nhiễu tạp không quân chiến thuật Mỹ cũng
trùng với nhiễu tạp B52. Và do được huấn luyện nhuần nhuyễn cũng như đã quen
với không quân chiến thuật Mỹ, nên bộ đội tên lửa phòng không Hà Nội không bị
động”, - Đại tá Nguyễn Đình Kiên cho biết.
Cũng theo Đại tá,
khi bay vào Hà Nội đội hình B52 buộc phải bay ổn định để cắt bom ở cự ly từ
100km trở vào, trong khi đó Hà Nội lại là mục tiêu cố định. Đây chính là thời
cơ để bộ đội tên lửa bám sát, phát hiện và tiêu diệt B52.
Đặc biệt sau khi cắt bom xong, B52 phải bay vòng ra, lúc đó tiết
diện phản xạ của B52 lớn lên do nghiêng cánh nên radar của tên lửa có thể phát
hiện tín hiệu mục tiêu để đánh bằng phương pháp đón nửa góc. Phương pháp đánh
nửa góc hiệu suất rất cao.
“Chính vì thế khi
B52 vào Hà Nội, vừa gặp phải hỏa lực đánh bằng 3 điểm, vừa đánh bằng phương
pháp nửa góc cho nên số lượng mục tiêu B52 bị tiêu diệt nhiều là vì lý do như
thế. Khó khăn là có nhưng từ những khó khăn đó mình khai thác triệt để được
tính năng bộ khí tài Liên Xô hỗ trợ, nâng được hiệu quả chiến đấu lên rất cao”,
- vị Anh hùng LLVT kết luận.
Cái rét như cắt
da cắt thịt mùa đông năm ấy, những đêm dài thức trắng không ngủ canh giữ bầu
trời, cũng không thể cản được quyết tâm đập tan âm mưu bắn phá miền Bắc, của
các chiến sĩ Sư đoàn 361 lúc bấy giờ.
“Cảm giác rất tự
hào khi lần đầu tiên bắn hạ được B52, thực sự sờ được đuôi của nó, thực hiện
được nhiệm vụ Tư lệnh quân chủng giao. Vì mình đã làm được điều gì đó bảo vệ Hà
Nội, bảo vệ đất nước, giúp cho giải phóng miền Nam, nhanh chóng tiến đến thắng
lợi cuối cùng”, - Đại tá Nguyễn Đình Kiên, bồi hồi nhớ lại.
“Có vũ khí Liên
Xô, chúng ta đánh thắng Mỹ”
Đây là lời khẳng
định của AHLLVTND Đại tá Nguyễn Đình Kiên. Ông nói rằng, trong chiến dịch 12
ngày đêm, nhờ có tên lửa đất đối không SA-75M của Liên Xô, bộ đội tên lửa Việt
Nam mới có vũ khí để chống lại B52.
“Khi tiếp xúc và làm việc với chuyên gia Liên Xô phải nói rằng,
họ là những người đồng chí giúp đỡ một cách rất vô tư. Bản thân họ khi chiến
đấu cũng lăn lộn cùng chúng tôi trên mặt trận. Nếu gặp báo động họ cũng sẵn
sàng lên xe cùng chúng tôi đánh máy bay Mỹ. Những kinh nghiệm của chuyên gia
Liên Xô về công nghệ, khí tài, và, có vũ khí Liên Xô, chúng ta đánh thắng Mỹ”,
- Đại tá Nguyễn Đình Kiên khẳng định.
Chính sự giúp đỡ
vô tư của Liên Xô lúc bấy giờ và tính sáng tạo trong cách chiến đấu, khai thác
triệt để tính năng bộ khí tài nên bộ đội tên lửa Việt Nam đã lập được chiến
công hiển hách, tạo ra bước ngoặt lịch sử.
“Có thể nói lực lượng nòng cốt lúc đó là tên lửa. Số tên lửa bắn
rơi B52 cũng nói lên điều đó. Trong 34 chiếc B52 bắn rơi tại miền Bắc lúc đó
(Hà Nội, Hải Phòng và các tỉnh lân cận) thì bộ đội tên lửa bắn rơi 30 chiếc,
trong đó có 16 chiếc rơi tại chỗ. Tỷ lệ đó nói lên vai trò quyết định của tên
lửa. Nếu không có bộ đội tên lửa thì ta đối phó với B52 sẽ rất khó khăn”, -
AHLLLVTND Đại tá Nguyễn Đình Kiên, nhấn mạnh.
Đại tá Nguyễn Đình Kiên cho rằng, ngày nay các chiến sĩ trẻ cần phải vận dụng, khai thác triệt để tính năng bộ khí tài hiện đại để sử dụng cho tác chiến, huấn luyện thành thạo phương án tác chiến sao cho hoàn hảo. Hơn nữa, thế hệ chiến sĩ trẻ cần phải được giáo dục và đào tạo để thực sự trung thành với đất nước, chế độ và Tổ quốc.
Chiến thắng “Hà Nội - Điện Biên Phủ
trên không” góp phần mở ra bước ngoặt với cuộc kháng chiến “đánh cho mỹ cút,
đánh cho ngụy đucang”, cổ vũ phong trào đấu tranh giải phóng dân tộc trên thế
giới. Dù đã qua nửa thế kỷ, thành quả xây dựng đất nước đã thay thế cho dấu
tích đạn bom tàn phá, song tầm vóc, bài học lịch sử từ chiến thắng còn nguyên
giá trị.
tự hào lắm Việt Nam ơi
Trả lờiXóa