Tháng 11 lại về với
những cơn gió heo may, để rồi trong cái se lạnh của đất trời giao mùa, hương
cúc vàng lại thoảng gợi lên trong ta miền kí ức của những ngày xa xôi. Tháng 11
về mang theo những ân cần, những nhiệt huyết, những tấm lòng bao la của đội ngũ
thầy, cô giáo với biết bao thế hệ học trò trên cả nước. Tháng 11, tháng của sự
tri ân.
Tháng 11 như đẹp và ý nghĩa hơn trong niềm nô
nức của bao thế hệ học sinh, sinh viên báo hiệu cho một mùa Hiến chương mới
đang hân hoan gõ cửa trên khắp đất nước tươi đẹp này. Truyền thống “Tôn sư
trọng đạo” của dân tộc tự bao đời nay lại tiếp tục được bồi đắp, phát huy và
tiếp nối qua nhiều thế hệ bằng tấm lòng tri ân vô hạn và những tình cảm chân
thành nhất dành tặng thầy, cô. Trong những người thầy đó, có những người thầy
rất đặc biệt, người thầy của chúng tôi – người thầy khoác trên mình bộ quân
phục màu xanh.
Hình ảnh người thầy
với những cử chỉ ân cần, giọng nói dõng dạc hay những hành động mang đầy tính
kỷ luật và nghiêm nghị luôn để lại ấn tượng sâu sắc, là ngọn lửa truyền cảm
hứng cho mỗi cán bộ, chiến sĩ thêm yêu nghề, không quản ngại khó khăn, gian khổ
tiếp tục rèn luyện, hoàn thành tốt mọi nhiệm vụ được giao. Mỗi bài giảng, lời
dạy không chỉ là những bài giảng về kiến thức, trang bị kĩ năng chiến đấu mà
còn là kinh nghiệm quý báu trong những năm tháng từng trải của người quân nhân,
là bài học về đạo đức, những câu chuyện đẹp về người chiến sĩ quân đội nhân dân
vì nước quên thân, vì dân phục vụ. Với mỗi người thầy khoác trên mình màu xanh
áo lính, bên cạnh tính kỷ luật, sự cương nghị còn là sự hài hước và chất lãng
mạn của một người nghệ sĩ, sự tâm tình và sẻ chia của một người đồng đội. Mỗi
giờ giải lao, thầy trò lại như gắn kết và thấu hiểu nhau hơn qua những trò chơi
vận động bổ ích, những khúc hát, lời thơ đầy chất “thép”. Và chắc rằng, trên
con đường gian truân và thử thách phía trước, quãng thời gian rèn luyện nơi
thao trường, bãi tập hay giảng đường luôn là hành trang quý báu cho mỗi học viên
trong công tác và chiến đấu sau này.
Bao mùa nắng mưa qua, người thầy vẫn say nghề
vẫn truyền lửa cho các thế hệ học trò bằng cả tấm lòng nhiệt huyết. Nơi thao
trường có nắng gió khắc nghiệt, có công sức, mồ hôi và đôi khi là cả máu đọng
lại trên sàn tập. Nơi giảng đường có lúc mệt nhọc, gian chuân, có những bài
giảng sâu xa và lắng đọng.
Theo thời gian, tóc
thầy cứ bạc đi vì sương gió, làn da cháy nắng đen sạm vì những ngày rèn luyện
và giảng dạy. Nhưng với thầy, đó là cả niềm vui, niềm hạnh phúc được đóng góp
công sức để đào tạo những chiến sĩ Quân đội Nhân dân bản lĩnh và can trường.
Nhân ngày Nhà giáo Việt Nam 20/11 năm nay,
chúng ta không có gì để bù đắp nổi công lao khó nhọc của thầy cô, nhưng chúng
ta hãy bày tỏ lòng biết ơn và lòng kính trọng sâu sắc nhất với các thầy cô, xin
trân trọng gửi tới các thầy, cô giáo - những “người đưa đò” những lời chúc tốt
đẹp nhất./.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét