Trong khi người Ukraine loại bỏ Cố Tổng bí
thư Trường Chinh ra khỏi danh sách "Công dân danh dự thành phố Kiev"
cùng với các nhà lãnh đạo Liên Xô khác. Trong đó có Leonid Brezhnev, anh hùng
Liên Xô gốc Ukraine, tham gia lãnh đạo Phương diện quân Ukraina 1 chiến đấu
trong Chiến tranh Vệ quốc vĩ đại, giải phóng Ukraine khỏi Đức Quốc Xã.... Lịch
sử hào hùng của họ mà họ còn buông bỏ được chỉ vì muốn “loại bỏ những ảnh hưởng
của chế độ cộng sản cũ”... Thậm chí, khi thông tin này xuất hiện trên Twitter,
người ta đã bình luận rằng: “Ukraine, no history, no future”. Tức là “Ukraine,
không có lịch sử, không có tương lai”.
Dĩ nhiên, đó là quyết định của người
Ukraine và họ sẽ phải chịu hậu quả hoặc là thành tựu nếu có. Nhưng thật may là
chúng ta không hành động như người Ukraine. Chúng ta không đạp đổ lên thành quả
cách mạng, không bắn một phát súng vào quá khứ, không rũ bỏ đi những ký ức hào
hùng nhất của lịch sử dân tộc…
Chúng ta có Kostas Sarantidis hay tên gọi
thân thương hết sức Việt Nam là Nguyễn Văn Lập. Ông là người nước ngoài đầu
tiên và duy nhất được phong tặng Anh hùng lực lượng vũ trang nhân dân, là chiến
sĩ “Việt Nam mới”, tham gia chống Pháp và góp phần không nhỏ cho cuộc chiến thống
nhất đất nước… Kostas Sarantidis yêu Việt Nam như sinh mệnh và trong một bài phỏng
vấn, Kostas Sarantidis cho biết dù có một cuộc đời khác, ông vẫn sẽ chọn cống
hiến cho Việt Nam… Ngày ông mất, ông trở về Việt Nam, nằm yên nghỉ cùng đồng đội
tại Nghĩa trang Quân khu 5…. Dù mấy chục năm trôi qua, dù không sống ở Việt
Nam, Kostas Sarantidis vẫn được người Việt Nam tôn trọng hết mực khiến Ngoại
trưởng Hy Lạp phải ngạc nhiên…
Chúng ta còn có Isa Bisenov, một cựu chiến
binh người Kazakhstan từng tham chiến ở Việt Nam. Vừa là một người lính tên lửa,
vừa có nghiệp vụ quân y, Isa Bisenov đã góp phần bắn hạ nhiều máy bay địch bảo
vệ vùng trời Việt Nam, cũng cứu giúp rất nhiều thương binh và dân thường… Isa
Bisenov đến Việt Nam rất bí mật và khi ra đi cũng rất lặng lẽ. Cuộc đời của ông
cứ thế lặng lẽ trôi cho đến một ngày, Chính phủ Việt Nam đã cử đại sứ đến ngôi
làng Kyzylorda nơi mà ông Isa Bisenov sống, gửi đề nghị mong ông trở thành
“Công dân danh dự Việt Nam”... Isa Bisenov rưng rưng nước mắt tiếp nhận đề nghị,
một ngày ở Việt Nam thì mãi mãi là người Việt Nam…
Chúng ta ghi danh những Ishii Takuo,
Mukayama, Ikawa Sei… Họ đều đã từng chiến đấu, hy sinh, nằm lại tại Việt Nam. Họ
không sinh ra ở Việt Nam, nhưng dành một phần lý tưởng cuộc đời cho Việt Nam.
Tên khai sinh của họ đậm chất nơi họ sinh ra, nhưng khi chết đi, họ đều được khắc
lên bia mộ một cái tên Việt Nam….
Lịch sử phản ánh sự hình thành và phát triển
của một dân tộc, một quốc gia. Nhìn vào lịch sử, người ta có thể biết được rằng
dân tộc ấy, quốc gia như thế nào, có đáng nhận được sự tôn trọng hay ủng hộ hay
không… Dân tộc ấy, quốc gia ấy đã trải qua những năm tháng như thế nào? Đối đãi
với lịch sử như thế nào cũng chính là câu trả lời cho tương lai.
Chúng ta sẽ dạy con cháu như thế nào về lịch
sử? Về sự vinh danh, về sự cảm ơn, về sự biết ơn và ghi nhớ? Hay là hành động tạt
nước, giật đổ tượng đài, chửi mắng các vị anh hùng như những tên tội phạm, đồ tể?
Mỗi quốc gia, mỗi dân tộc có những sự lựa
chọn riêng. Mỗi sự lựa chọn phản ánh khát vọng, tinh thần, văn hóa, kế thừa…
Dù lựa chọn như thế nào, dù góc nhìn ra
sao, hãy để thế hệ con cháu chúng ta biết được rằng chúng ta có đã những con
người hào hùng và chiến đấu trong những năm tháng vĩ đại… Đừng để con cháu
chúng ta trở thành những kẻ vô ơn, những kẻ chẳng có quá khứ và cũng chẳng còn
tương lai….
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét