Cái tên Nguyễn Phương Uyên mà Việt tân và
các thế lực thù địch, phản động đang đưa trên mây trong mấy ngày qua cũng chỉ
là một kẻ đã từng vi phạm pháp luật Việt Nam.
Uyên sinh năm 1992, quê tại Bình Thuận, từng
là sinh viên của trường Đại học Công nghiệp thực phẩm TP.HCM. Tuy hình thức ưa
nhìn nhưng do thiếu ý thức rèn luyện, tư tưởng lệch lạc, ăn chơi đua đòi, thi
thoảng lại được một số anh chị "cò mồi làng dân chủ cuội" bơm cho ít
tiền, thế là Y đã trượt dài trên con đường chống phá Nhà nước Việt Nam.
Ngày 19/10/2012, Uyên cùng với Đinh Nguyên
Kha bị bắt, điều tra và bị tuyên phạt 3 năm tù (án treo) và 52 tháng thử thách
vê "tội tuyên truyền chống Nhà nước CHXHCN Việt Nam".
Ngày 30/11/2017, Uyên đã được đám thù địch
phản động nước ngoài lôi sang Mỹ dưới chiêu bài cấp học bổng sinh viên Việt
Nam. Chúng hy vọng Uyên là cái mầm có thể "nhân giống chống cộng" lâu
dài, nhưng nhìn những gì mà mấy năm qua Bùi Hằng, Nguyễn Ngọc Như Quỳnh, Trần
Thị Nga... diễn cũng chẳng khác gì các nhân vật tấu hài chứ làm được gì có ích
cho bọn chống Cộng. Uyên hay những kẻ như Uyên rồi cũng chỉ là nhân vật đóng thế
những ông già khõm như Đào Minh Quân, Trần Dần, Lisa Phạm... đang chân đập tay
run bên nước Mỹ mà thôi.
Thực ra, đó cũng chỉ là sự lừa bịp, dụ dỗ
người Việt đưa sang Mỹ đào tạo hạt nhân lật đổ chế độ rồi đưa về chống lại Tổ
quốc mình, không thành công như Ucraina, Iraq, Lybia... thì chúng cũng thỏa mãn
các hoạt động phá hoại, kích động gây rối tiến trình phát triển, hòa bình của đất
nước hiện nay... Song, kết cục thì dù Việt tân hay đám phản động có làm đủ thứ
trò gì đi chăng nữa thì cũng chỉ là một trò hề. Người Việt không bao giờ tin,
nghe, làm theo kẻ phản bội Tổ quốc. Đã mấy chục năm rồi, đã thấy kẻ phản bội
nào, nhận vật chống Cộng nào thành công với cái nghề chống cộng đâu. Ôm thùng
đi xin, đi tài trợ ồn ào đình đám thế nhưng rồi kẻ thì ôm tiền bỏ chạy, kẻ hổ
báo cáo chồn, ăn tục nói phét chẳng thiếu thứ gì trên mạng xã hội, trên truyền
thông, thậm chí cắn nhau như một mớ rạm, mớ cua thì làm nên kèn trống gì!
Đừng ảo tưởng rằng có thể chống phá được đất
nước này. Nếu các bạn nghĩ Việt Nam là Ucraina, Việt Nam là Iraq, Lybia hay
đang nghèo đói như Yemen thì đó là một sự ngộ nhận, một sự hoang tưởng quá mức.
Việt Nam là một quốc gia mà bộ máy chính quyền từ cơ sở đến Trung ương thống nhất
như một khối bê tông, không một kẽ hở cho thế lực thù địch chen chân phá hoại.
Đến cả chính quyền Mỹ còn phải bất lực thì mấy anh chị ảo tưởng thay đổi thể chế
chính trị đất nước này là quá viễn vông. Đâu xa, Hoàng Cơ Minh - ông trùm của tổ
chức khủng bố Việt tân còn phải bỏ mạng trước mưu trí của An ninh Việt Nam, đến
cả Bùi Tín, là một nhà báo giỏi... nhưng khi phản bội Tổ quốc, phản bội Nhân
dân đều nhận kết cục nhục nhã; phần thì bọn chống cộng chửi cho không còn thứ
gì, phần thì dân Việt Nam nhổ phỉ thậm chí chết rồi người ta còn đào lên để nhục
mã cho vì cái tội phản bổi Tổ quốc. Tổ quốc linh thiêng lắm đấy!
Phàm thì những kẻ không trung thành ở
chính quốc gia mình thì làm sao có thể trung thành với quốc gia ăn nhờ ở đậu được
phải không? Phàm, khi là kẻ phản bội thì chẳng ai tin, ngay cả làng xóm, quê
hương gia đình mình.
Thế nên, Nguyễn Phương Uyên hay là ai, khi
đã theo Việt tân thì cũng chẳng khác gì tự kết liễu đời mình. Một cuộc đời sinh
viên lẽ ra biết trân trọng sự hy sinh xương máu của ông cha để có đất nước vẹn
toàn độc lập cho Uyên ăn học; và lẽ ra nếu Uyên biết phấn đấu rèn đức, luyện
tài thì chắc chắn cũng sẽ có cuộc sống sung túc, có địa vị xã hội, đúng nghĩa
công dân, đúng nghĩa làm người như bao người khác đang sống bình yên hưởng thụ
trên đất nước Việt Nam. Mù đường, ảo vọng, lao vào con đường chống phá đất nước
thì không còn lối thoát, cuộc đời Nguyễn Phương Uyên rồi cũng cùng Việt tân
ngáp gió bên kia bán cầu Tây thôi, làm sao hơn được những kẻ đã từng được đẻ ra
trong lòng Cộng sản mà đi chống Cộng sản như Bùi Tín và Dương Thu Hương, .../.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét