Đoàn kết giữa đồng bào theo
tôn giáo và đồng bào không theo tôn giáo, giữa đồng bào theo các tôn giáo khác
nhau là nguyên tắc trọng tâm, xuyên suốt và nhất quán trong quan điểm của Đảng
và Nhà nước ta. Đây là chủ trương mang nhiều ý nghĩa nhằm không ngừng xây dựng,
củng cố khối đại đoàn kết toàn dân ngày càng vững mạnh, góp phần thực hiện
thắng lợi sự nghiệp giải phóng dân tộc, thống nhất nước nhà trước đây cũng như
trong công cuộc xây dựng và bảo vệ Tổ quốc Việt Nam XHCN hiện nay.
Gần đây trên một vài trang
mạng có địa chỉ ở nước ngoài, thường viện dẫn một số trường hợp công dân Việt
Nam theo các tôn giáo vi phạm pháp luật bị các cơ quan bảo vệ pháp luật áp dụng
các biện pháp xử lý, để từ đó tung tin xuyên tạc, bóp méo sự thật, vu cáo chính
quyền “đàn áp tôn giáo”; chỉ trích chính quyền lợi dụng pháp luật để “đàn áp”
những người bất đồng chính kiến; kích động chia rẽ giáo dân với chính quyền,
lôi kéo một số đồng bào giáo dân thiếu thông tin, nhận thức hạn chế chống chính
quyền nhân dân, chia rẽ đồng bào tôn giáo và không tôn giáo.
Thực tế cho thấy ở Việt Nam là một quốc gia đa tôn giáo, tín ngưỡng. Quan điểm nhất quán của Đảng Cộng sản Việt Nam và Nhà nước Việt Nam là luôn tôn trọng và bảo đảm quyền tự do tín ngưỡng, tôn giáo của công dân. Quyền theo hoặc không theo tôn giáo của người dân, bảo đảm sự bình đẳng, không phân biệt đối xử vì lý do tôn giáo, tín ngưỡng, bảo hộ hoạt động của các tổ chức tôn giáo bằng pháp luật.
Quyền tự do tín ngưỡng, tôn
giáo và tự do không tín ngưỡng, tôn giáo của công dân Việt Nam được quy định rõ
trong Hiến pháp và được bảo đảm trên thực tế, được tất cả những người có lương
tri trong nước và trên thế giới thừa nhận. Điều 24 Hiến pháp năm 2013 đã quy
định quyền tự do tín ngưỡng, tôn giáo của công dân, cụ thể như sau: “Mọi người
có quyền tự do tín ngưỡng, tôn giáo, theo hoặc không theo một tôn giáo nào. Các
tôn giáo bình đẳng trước pháp luật; Nhà nước tôn trọng và bảo hộ quyền tự do
tín ngưỡng, tôn giáo; Không ai được xâm phạm tự do tín ngưỡng, tôn giáo hoặc
lợi dụng tín ngưỡng, tôn giáo để vi phạm pháp luật”. Cùng với việc khẳng định
trong Hiến pháp, Quốc hội, Chính phủ Việt Nam đã ban hành các luật, nghị định,
đặc biệt là Luật Tín ngưỡng, Tôn giáo nhằm thể chế hóa đường lối, chủ trương,
chính sách về tín ngưỡng, tôn giáo, bảo đảm cho công dân thực hiện quyền về tự
do tín ngưỡng, tôn giáo theo khuôn khổ pháp luật.
Ở Việt
Nam có hầu hết các tôn giáo lớn với đông đảo tín đồ, chức sắc, nhà tu hành. Tôn
giáo ở Việt Nam luôn đồng hành cùng sự phát triển của đất nước Việt Nam. Hiện
nay, Việt Nam có 43 tổ chức thuộc 16 tôn giáo đã được Nhà nước công nhận, cấp
đăng ký hoạt động, với hơn 26 triệu tín đồ các tôn giáo, chiếm khoảng 27% dân
số Việt Nam... Cùng với việc công nhận tư cách pháp nhân, mở mang cơ sở thờ tự,
các tổ chức tôn giáo ở Việt Nam đều xây dựng đường hướng hoạt động tiến bộ theo
tinh thần: Gắn bó, đồng hành cùng dân tộc, hoạt động tôn giáo tuân thủ pháp
luật, ủng hộ và tích cực tham gia góp phần vào công cuộc đổi mới xây dựng và
bảo vệ Tổ quốc Việt Nam xã hội chủ nghĩa. Những thành tựu mà đất nước ta đạt
được trên tất cả các lĩnh vực trong thời gian qua là hết sức to lớn, không
những chỉ dư luận trong nước mà bạn bè quốc tế cũng thừa nhận. Những thành quả
ấy được tạo bởi nhiều yếu tố, trong đó quan trọng nhất là đồng bào theo tôn
giáo và đồng bào không theo tôn giáo, cũng như đồng bào theo các tôn giáo khác
nhau luôn gắn bó trên nền tảng chính sách đại đoàn kết toàn dân tộc.
Những đối tượng mà một số
trang mạng thiếu thiện chí với Việt Nam nhắc đến họ không phải bị bắt, bị đưa
ra xét xử vì lý do tôn giáo mà là họ đã lợi dụng tôn giáo và quyền tự do tín
ngưỡng, tôn giáo để chống phá Đảng, Nhà nước và nhân dân. Một thực tế cần nhắc
lại rằng, không chỉ ở Việt Nam mà với mọi quốc gia trên thế giới, giáo dân
trước hết là công dân. Trước khi thực hiện lời răn dạy của chúa, đức phật và
các đấng tối cao họ phải có bổn phận thực hiện và chấp hành đường lối, chủ
trương, nghị quyết của Đảng, chính sách và pháp luật của Nhà nước. Không ai
được phép lợi dụng tôn giáo để hoạt động chính trị chống phá Đảng và Nhà nước
Việt Nam. Tôn giáo không thể đứng trên pháp luật, đứng ngoài pháp luật. Giáo
dân trước hết là công dân, mọi công dân Việt Nam đều bình đẳng trước pháp luật.
Khi phạm vào các tội được quy định trong pháp luật, thì dù công dân đó có theo
tôn giáo hay không theo tôn giáo, theo tôn giáo nào đều chịu sự trừng phạt của pháp
luật một cách bình đẳng. Tự do tôn giáo không thể bị đánh lận với những đối
tượng lợi dụng tôn giáo để thực hiện hành vi phạm pháp. Ở Việt Nam không có
chuyện đàn áp vì lý do tôn giáo, mà chỉ có những kẻ vi phạm pháp luật Việt Nam
bị xử lý mà thôi./.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét