Vừa qua, trên trang facebook Chân
Trời Mới Media tán phát bài “Hội đồng liên tong khẳng định Việt Nam không có tự
do tôn giáo” và trên trang blog Việt Nam Thời Báo, đối tượng Phạm Lê Đoan tán
phát bài “Tôn giáo ở Việt Nam là một quyền tự do có định hướng chính trị”, nội
dung xuyên tạc chính sách tự do tín ngưỡng, tôn giáo của Đảng, Nhà nước ta; vu
cáo Việt Nam “đàn áp” các hoạt động tôn giáo; cổ súy cho hành vi vi phạm pháp
luật của các đối tượng trong tổ chức “Tin Lành đấng Chist Tây Nguyên”; đồng thời
yêu cầu tách tôn giáo ra khỏi sự quản lý của Nhà nước.
Nhưng trên thực tế, những ai quan
tâm theo dõi chính sách nhất quán của Đảng và Nhà nước ta là: Tôn trọng
và bảo đảm quyền tự do tín ngưỡng, tôn giáo của các công dân; các tôn giáo đều
bình đẳng trước pháp luật. Tuy nhiên cũng như nhiều nước trên thế giới, Việt
Nam không chấp nhận việc lợi dụng quyền tự do tín ngưỡng, tôn giáo để phá hoại
hòa bình, độc lập, thống nhất đất nước hay kích động bạo lực, chia rẽ nhân dân,
chia rẽ các dân tộc, tôn giáo, gây rối trật tự, xâm hại tính mạng, sức khỏe,
nhân phẩm, danh dự và tài sản của người khác, cản trở việc thực hiện quyền và
nghĩa vụ của công dân... Chính sách trên luôn được Nhà nước Việt Nam khẳng định
và thực hiện nhất quán. Sự ra đời của các tổ chức tôn giáo một mặt phản ánh sự
quan tâm của Nhà nước trong thực hiện quyền tự do tín ngưỡng, tôn giáo, mặt
khác khẳng định Việt Nam không phân biệt đối xử với những người có tín ngưỡng,
tôn giáo, không phân biệt hay kỳ thị bất cứ tôn giáo nào, miễn sao hoạt động của
các tôn giáo nằm trong khuôn khổ pháp luật.
Tự do tôn giáo
được xem xét dưới nhiều góc độ. Dưới góc độ pháp lý, tự do tôn giáo là một khái
niệm để chỉ quyền tự do theo đạo, tự do bỏ đạo, tự do đổi đạo, tự do thể hiện
và thực hành đức tin của mình, tự do trong sinh hoạt tôn giáo, v.v. Đây không
chỉ là quyền của cá nhân tín đồ, chức sắc mà còn là quyền của các tổ chức tôn
giáo có tư cách pháp nhân. Cũng từ phương diện pháp lý cho thấy, ở bất cứ quốc
gia nào, quyền tự do tôn giáo hay bất cứ một quyền dân sự hay chính trị nào
khác cũng đều phải diễn ra trong khuôn khổ pháp luật. Không có tự do vô chính
phủ, tự do vô nguyên tắc, tự do một cách tuyệt đối.
Quyền tự do tôn
giáo là vấn đề có tính lịch sử. Nghĩa là nó phụ thuộc vào từng thời điểm lịch
sử cụ thể ở từng quốc gia, gắn với một thể chế chính trị - xã hội và điều kiện
kinh tế - văn hóa - xã hội cụ thể nhất định. Không thể tồn tại một khái niệm
quyền tự do tôn giáo chung chung, trừu tượng mà lại không gắn với một bối cảnh
và thực thể nhất định. Điều này khẳng định rằng, không thể đem giá trị, quan
niệm về tự do tôn giáo ở một quốc gia này để áp dụng hay đo lường, đánh giá mức
độ quyền tự do tôn giáo ở một quốc gia khác. Tất nhiên, trên phương diện khoa
học, chúng ta vẫn có thể đem ra so sánh, phân tích và đối chiếu. Nhưng trên
phương diện quan hệ đối ngoại giữa các quốc gia, các thể chế chính trị bình
đẳng, độc lập thì không thể đem tiêu chuẩn về tự do tôn giáo ở quốc gia này để
áp đặt lên một quốc gia khác và buộc các quốc gia khác phải tuân theo.
Điều 18 Công
ước Quốc tế về các quyền dân sự và chính trị nêu rõ: “Quyền tự do của cá nhân
thể hiện tôn giáo hay tín ngưỡng của mình chỉ phải chịu các giới hạn chẳng hạn
như các giới hạn được luật pháp quy định và các giới hạn cần thiết để bảo vệ an
toàn, trật tự, sức khỏe xã hội, hay tinh thần hoặc các quyền cơ bản và quyền tự
do của những người khác”. Như vậy, quyền tự do tôn giáo hay bất cứ một quyền
nào khác trên phương diện pháp lý đều bị giới hạn bởi khuôn khổ luật pháp.
Đặc biệt,
thời gian gần đây tiếp tục xuất hiện những thông tin sai lệch, tiêu cực, những
đánh giá phiến diện về tình hình hoạt động tôn giáo, tín ngưỡng tại Việt Nam. Với
âm mưu, luận điệu vu cáo rằng Việt Nam có các hoạt động đàn áp tôn giáo, một
lần nữa cần nhìn vào thực tế để thấy mặt thật của vấn đề. Chẳng hạn, lâu nay
tại Việt Nam đã xuất hiện không ít hoạt động tôn giáo trái pháp luật của một số
tổ chức Tin lành nước ngoài chưa được cấp phép, điển hình là các tổ chức tà
giáo mang danh nghĩa Tin lành truyền vào Việt Nam như Hội thánh của Đức Chúa Trời
mẹ, Tân Thiên Địa... Hoạt động của đa phần các tổ chức này đều trái với văn hóa
truyền thống Việt Nam, nhuốm màu mê tín dị đoan, hoạt động lén lút, có dấu hiệu
trục lợi và nhìn chung là vi phạm pháp luật, bị dư luận lên án. Tuy nhiên, đối
với các hoạt động tôn giáo vi phạm pháp luật của các tổ chức tà giáo như vậy,
lực lượng chức năng Việt Nam chủ yếu nhắc nhở, chấn chỉnh và xử lý dựa trên quy
định pháp luật.
Thực tế đó
càng cần thiết phải lên tiếng bảo vệ sự thật, bảo vệ lẽ phải, tái khẳng định
chính sách đúng đắn cũng như những thành tựu mà đất nước ta đã đạt được trong
việc bảo vệ quyền tự do tín ngưỡng, tôn giáo của công dân. Như vậy, một lần nữa
chúng ta khẳng định chắc chắn rằng, ở Việt Nam hoàn toàn không có cái gọi là
đàn áp tôn giáo. Những luận điệu xuyên tạc, vu cáo chỉ là chiêu trò mà các thế
lực thù địch lợi dụng, sử dụng để nhằm phục vụ âm mưu chống phá Đảng và Nhà
nước Việt Nam. Vì vậy, mỗi cán bộ, chiến sỹ trong quân đội
cần phải tự ý thức và chủ động phòng ngừa, đấu tranh, phê phán những biểu hiện
“tự diễn biến”, “tự chuyển hóa” trong nội bộ. Tiếp tục đổi mới công tác tuyên
truyền, giáo dục chính trị, tư tưởng cho cán bộ, chiến sĩ và các tầng lớp nhân
dân về âm mưu, thủ đoạn, chiêu bài chống phá của các thế lực thù địch. Đây là
nhiệm vụ hết sức quan trọng của cả hệ thống chính trị nước ta. Vì, nếu như những
biểu hiện xa rời mục tiêu xã hội chủ nghĩa, “tự diễn biến”, “tự chuyển hóa”
không được ngăn chặn kịp thời thì sẽ là nguy cơ rất khó lường, đe dọa sự tồn
vong của Đảng, Nhà nước và chế độ xã hội chủ nghĩa ở nước ta./.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét