Cố tình xuyên tạc,
bịa đặt chủ trương, chính sách và thành tựu về quốc phòng, quân sự của Việt
Nam, một số người đang tìm mọi cách lôi kéo, hướng lái dư luận về cái gọi là
chính sách quốc phòng “liên minh”, “chọn bên”…, nhằm chống lại chính sách quốc
phòng đúng đắn của Việt Nam hiện nay. Để giữ vững thành quả và hiện thực hóa
khát vọng trở thành đất nước hùng cường, thịnh vượng vào
năm 2045, xây dựng Quân đội nhân dân Việt Nam cách mạng, chính quy, tinh nhuệ,
hiện đại, cần nắm vững và
kiên định thực hiện chính sách quốc phòng mà Đảng, Nhà nước, Quân đội và nhân
dân ta đã lựa chọn.
Chính sách quốc phòng của
Việt Nam hiện nay là sự nhất quán về đường lối, chủ trương và luật pháp về quốc
phòng, an ninh, bảo vệ Tổ quốc của Đảng và Nhà nước Việt Nam; là tư tưởng quốc
phòng đúng đắn, được lựa chọn và xác lập phù hợp với tình hình thực tiễn của sự
nghiệp xây dựng và bảo vệ Tổ quốc hiện nay; là sự kế thừa truyền thống, tinh
hoa văn hóa dựng nước và giữ nước của dân tộc Việt Nam, được nâng lên và
cấu thành nghệ thuật quân sự Việt Nam trong thời đại Hồ Chí Minh.
Việt Nam ban hành nhiều chính sách quốc phòng,
là sự thể hiện tầm cao trí tuệ, đúc kết tài thao lược quân sự, quốc phòng của
Đảng, Nhà nước, quân đội, phù hợp với bối cảnh quốc tế, thực tiễn đất nước, hòa
bình hoặc chiến tranh, xung đột mà Việt Nam đang phải đối diện. Nhờ đó, Việt
Nam không chỉ bảo vệ được toàn vẹn chủ quyền, lãnh thổ của Tổ quốc, mà còn phá
vỡ thế bao vây, cấm vận, mở đường hội nhập sâu rộng với khu vực và thế giới,
giữ vững nền hòa bình, tạo điều kiện thuận lợi cho sự nghiệp đổi mới, xây dựng
và phát triển đất nước.
Để chuẩn bị cho đất nước
bước vào thời kỳ phát triển nhanh và bền vững, thực hiện các mục tiêu chiến
lược đến năm 2045, đưa Việt Nam trở thành một nước thịnh vượng, hùng cường và
có nhiều đóng góp quan trọng vào giữ vững, xây đắp nền hòa bình, ổn định và
phát triển trong khu vực và thế giới, Đảng và Nhà nước ta ban hành chính sách
quốc phòng Việt Nam, với một số quan điểm cơ bản:
“Bốn không”: Không tham gia liên minh quân sự; không liên kết với nước này
để chống nước kia; không cho nước ngoài đặt căn cứ quân sự hoặc sử dụng lãnh
thổ Việt Nam để chống lại nước khác; không sử dụng vũ lực hoặc đe dọa sử dụng
vũ lực trong quan hệ quốc tế.
“Một đồng”: Đồng thời tăng cường hợp tác quốc phòng với các nước để
nâng cao khả năng bảo vệ đất nước và giải quyết các thách thức an ninh chung.
“Một tùy”: Tùy theo diễn biến
của tình hình và trong những điều kiện cụ thể, Việt Nam sẽ cân nhắc phát triển
các mối quan hệ quốc phòng, quân sự cần thiết với mức độ thích hợp. Như vậy,
“mẫu số chung” của chính sách quốc phòng Việt Nam là: “Tôn trọng độc lập, chủ
quyền, thống nhất và toàn vẹn lãnh thổ của nhau cũng như các nguyên tắc cơ bản
của luật pháp quốc tế, hợp tác cùng có lợi, vì lợi ích chung của khu vực và
cộng đồng quốc tế”. Điều này thể hiện một chính sách quốc phòng độc lập, tự vệ,
tiến bộ và đúng đắn của Việt Nam, vừa bảo đảm lợi ích quốc gia, dân tộc, vừa
tôn trọng và hài hòa với lợi ích của các quốc gia khác và cộng đồng quốc tế.
Bởi vậy, những luận điệu cổ xúy Việt Nam “chọn
phe”, “liên thủ” hoặc “liên minh” quân sự với nước khác để “gia tăng sức mạnh
bảo toàn chủ quyền lãnh thổ”, cũng như đi ngược lại nguyên tắc “bốn không”, bản
chất là âm mưu hòng làm suy yếu nền quốc phòng của Việt Nam, phá vỡ nguyên tắc
nền quốc phòng tự chủ của một quốc gia độc lập, dẫn đến sự lệ thuộc vào các lực
lượng quân sự khác, gây nên những hệ lụy to lớn ảnh hưởng tới sức mạnh, chiến
lược bảo vệ Tổ quốc, chủ quyền, toàn vẹn lãnh thổ của Việt Nam.
Cùng với “bốn không”, “một đồng”, chính sách
“một tùy” thể hiện sự khéo léo, linh hoạt, nhưng hết sức cứng rắn trong quan hệ
quốc tế, quốc phòng, quân sự của Việt Nam. Trong những điều kiện, hoàn cảnh cụ
thể, Việt Nam sẽ “cân nhắc phát triển các mối quan hệ quốc phòng, quân sự cần
thiết với mức độ thích hợp”, nhằm tăng thêm thực lực, sức mạnh quốc phòng, sẵn
sàng đập tan mọi âm mưu, hành động xâm hại đến chủ quyền, toàn vẹn lãnh
thổ thiêng liêng của Tổ quốc.
Mối quan hệ biện chứng, tương hỗ, chuyển biến
linh hoạt giữa “bốn không”, “một đồng”, “một tùy” trong chính sách quốc phòng
Việt Nam thể hiện sự vận dụng đúng đắn, sáng tạo chủ nghĩa Mác - Lê-nin, tư
tưởng Hồ Chí Minh, nghệ thuật quân sự của dân tộc, phù hợp với xu thế của thời
đại, bảo vệ tuyệt đối chủ quyền đất nước, bảo đảm cao nhất lợi ích quốc gia -
dân tộc.
Lịch sử chiến tranh và quân đội trên thế giới
đã chứng minh về tính chất hai mặt của liên minh quân sự. Trong tính tương đối,
các liên minh, khối quân sự tạo ra một cục diện tương đối hòa bình, ổn định cho
khu vực và thế giới trong thời gian qua; nhưng mặt khác, chính các khối liên
minh quân sự đã và đang gây ra những căng thẳng, châm ngòi cho các cuộc chiến
tranh, xung đột, tranh chấp, chủ nghĩa khủng bố kéo dài dai dẳng. Mâu thuẫn về
lợi ích căn bản giữa các nước lớn đã thúc đẩy những hành động quân sự, chính
sách quốc phòng cực đoan. Các nước khác trong và ngoài các khối này luôn bị lôi
kéo hoặc cuốn vào những cuộc xung đột, buộc phải chi phí, tiêu hao nguồn lực
quốc gia cho quốc phòng, an ninh để tăng cường phòng bị và tham gia nhiều hoạt
động quân sự của liên minh; hoặc liên tục bị xung đột, chiến tranh, chủ nghĩa
khủng bố tàn phá... khiến cho đất nước không thể phát triển, ngày càng phụ
thuộc, lệ thuộc sâu hơn vào các nước lớn. Sự thật đó cho thấy, việc “chọn phe”
cũng có thể đồng nhất với sự đánh mất chủ quyền quốc gia - dân tộc, khi quyền
căn bản nhất là độc lập về đường lối chính trị đối nội và đối ngoại, quân sự đã
bị nước ngoài can thiệp. “Chọn phe” phần nào thể hiện sự lệ thuộc, sự lạc hậu
về tư tưởng và hành động quốc phòng, quân sự, đi ngược lại xu thế hòa bình và
hợp tác của thời đại. Các quốc gia trên thế giới dù có cùng chung ý thức hệ
hoặc khác biệt ý thức hệ đều có thể tồn tại, chung sống hòa bình, thịnh vượng
nếu các bên cùng tôn trọng độc lập, chủ quyền, toàn vẹn lãnh thổ của nhau. Vì
vậy, việc kiên trì chính sách quốc phòng “bốn không”, “một đồng”, “một tùy” là
sự lựa chọn đúng đắn của Việt Nam.
Lịch sử và hiện tại đều
chứng minh, sức mạnh bảo vệ Tổ quốc của Việt Nam chính là sức mạnh tổng hợp
quốc gia, của khối đại đoàn kết toàn dân tộc, của cả hệ thống chính trị đặt
dưới sự lãnh đạo của Đảng, sự quản lý, điều hành thống nhất của Nhà nước; của
đường lối xây dựng nền quốc phòng toàn dân và nền an ninh nhân dân, kết hợp sức
mạnh dân tộc với sức mạnh thời đại... Khối đại đoàn kết toàn dân tộc của nhân
dân Việt Nam đã trở thành sức mạnh vô địch mà không một kẻ địch nào có thể
chiến thắng được./.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét