Trước khi các nước xã hội chủ nghĩa tiến hành đổi mới, cải
cách, nền kinh tế ở các nước này sử dụng phổ biến theo mô hình kinh tế kế hoạch
hóa, tập trung, quan liêu bao cấp. Do đó, không chỉ các thế lực phản động, thù
địch, cơ hội chính trị mà ngay cả một số cán bộ, đảng viên cũng đồng nhất nền
kinh tế kế hoạch hóa, tập trung, quan liêu bao cấp với chủ nghĩa xã hội; đồng
nhất kinh tế thị trường với chủ nghĩa tư bản. Thực chất, kinh tế thị trường
không phải là chế độ kinh tế - xã hội. Kinh tế thị trường chỉ là một hình thức,
phương pháp vận hành của nền kinh tế. Ở đó, việc phân bổ tài nguyên, quyết định
việc sản xuất cái gì, sản xuất như thế nào và sản xuất cho ai là do các quy
luật của thị trường chi phối như các quy luật cung - cầu, giá trị - giá cả… Các
yếu tố của sản xuất được đem mua bán trên thị trường.
Dễ nhận thấy, đây là sự phát triển của trình độ cao của sản
xuất hàng hóa. Đầu tiên, loài người sản xuất trong nền kinh tế tự cung, tự cấp.
Sau đó, khi có hàng hóa dư thừa nhất là khi tiền tệ ra đời người ta đem trao
đổi hàng hóa dư thừa đó lấy các hàng hóa mà mình cần. Sự hiệu quả của việc
chuyên sản xuất hàng hóa mà mình có ưu thế về kỹ thuật, nguyên liệu, sản xuất
với số lượng lớn… dẫn đến chuyển dần từ nền kinh tế tự cung, tự cấp sang nền
kinh tế hàng hóa. Như vậy, kinh tế thị trường chẳng qua là sự phát triển đến
trình độ cao của kinh tế hàng hóa - một sản phẩm của lịch sử nhân loại; nó
không phải là sản phẩm riêng có, càng không phải là của chủ nghĩa tư bản.
Do đó, muốn xây dựng chủ nghĩa xã hội, chủ nghĩa cộng sản
nhất là trong thời kỳ quá độ càng cần phải sử dụng kinh tế thị trường; kinh tế
thị trường định hướng xã hội chủ nghĩa cũng là quy luật tất yếu trong thời kỳ
quá độ lên chủ nghĩa xã hội. Lúc sinh thời, V.I.Lênin đã nhấn mạnh chính quyền
của giai cấp công nhân cần phải tiếp thu những cái hay, cái tốt của nhân loại
(dù là của chủ nghĩa tư bản) để xây dựng chủ nghĩa xã hội: “Hãy dùng cả hai tay
mà lấy những cái tốt của nước ngoài: Chính quyền Xô viết + trật tự ở đường sắt
Phổ + kỹ thuật và cách tổ chức các Tơ rớt ở Mỹ + ngành giáo dục quốc dân Mỹ,
v.v.. = chủ nghĩa xã hội”.
Ở Việt Nam, thời kỳ trước đổi mới, nền kinh tế ở nước ta
rập khuôn máy móc theo mô hình tập trung, quan liêu bao cấp của các nước xã hội
chủ nghĩa mà đứng đầu là Liên Xô. Trong nền kinh tế này, nhà nước phân bổ nguồn
lực theo quy hoạch và kế hoạch. Chính vì vậy, dẫn đến sự khủng hoảng và trì trệ
trong nền kinh tế. Khi Đảng ta nhận thấy những bất cập trong mô hình kinh tế kế
hoạch hóa tập trung, với tinh thần đổi mới và sự đột phá về tư duy lý luận, Đại
hội đại biểu toàn quốc lần thứ VI, Đảng ta đã chuyển sang mô hình kinh tế thị
trường định hướng xã hội chủ nghĩa.
Trên cơ sở đó, đã từng bước nhận thức đúng đắn và đầy đủ
hơn về chủ nghĩa xã hội và con đường đi lên chủ nghĩa xã hội ở Việt Nam. Đặc
biệt, sự thừa nhận tồn tại khách quan của các hình thức sở hữu khác nhau ngoài
hình thức sở hữu nhà nước và tập thể, của sản xuất hàng hóa và thị trường.
Trong Văn kiện Đại hội VII đã chỉ ra một thành tựu về đổi mới kinh tế là “bước
đầu hình thành nền kinh tế hàng hóa nhiều thành phần, vận động theo cơ chế thị
trường có sự quản lý của Nhà nước”. Đại hội VIII của Đảng (tháng 6.1996) đã đưa
ra một nhận thức mới rất quan trọng: “Sản xuất hàng hóa không đối lập với chủ
nghĩa xã hội mà là thành tựu phát triển của nền văn minh nhân loại, tồn tại
khách quan cần thiết cho công cuộc xây dựng chủ nghĩa xã hội và cả khi chủ
nghĩa xã hội đã được xây dựng”.
Đến Đại hội IX của Đảng (tháng 4.2001) mới chính thức đưa
ra khái niệm “kinh tế thị trường định hướng xã hội chủ nghĩa”: là một kiểu tổ
chức kinh tế vừa tuân theo những quy luật của kinh tế thị trường vừa dựa trên
cơ sở và được dẫn dắt, chi phối bởi các nguyên tắc và bản chất của chủ nghĩa xã
hội thể hiện trên cả ba mặt: sở hữu, tổ chức quản lý và phân phối. Nói cách
khác, kinh tế thị trường định hướng xã hội chủ nghĩa chính là nền kinh tế hàng
hóa nhiều thành phần, vận động theo cơ chế thị trường có sự quản lý của Nhà
nước nhằm mục tiêu dân giàu, nước mạnh, xã hội công bằng, dân chủ, văn minh.
Đại hội XIII khẳng định “Kinh tế thị trường định hướng xã
hội chủ nghĩa là mô hình kinh tế tổng quát của nước ta trong thời kỳ quá độ lên
chủ nghĩa xã hội. Đó là, nền kinh tế thị trường hiện đại, hội nhập quốc tế, vận
hành đầy đủ, đồng bộ theo các quy luật của kinh tế thị trường, có sự quản lý
của Nhà nước pháp quyền xã hội chủ nghĩa, do Đảng Cộng sản Việt Nam lãnh đạo;
bảo đảm định hướng xã hội chủ nghĩa vì mục tiêu “dân giàu, nước mạnh, dân chủ,
công bằng, văn minh”.
Như vậy, kinh tế thị trường là thành tựu chung của nhân
loại trong quá trình phát triển của mình và sử dụng nền kinh tế thị trường
trong thời kỳ quá độ lên chủ nghĩa xã hội là một tất yếu khách quan. Trong thực
tiễn, bất cứ một nhà nước nào trong quá trình quản lý nền kinh tế của mình luôn
phải giải bài toán giữa việc để cho nền kinh tế vận hành theo các quy luật của
kinh tế thị trường và sự can thiệp của nhà nước vào nền kinh tế để điều hành,
ổn định, định hướng phát triển của nền kinh tế.
Định hướng xã hội chủ nghĩa ở đây chính là đảm bảo các mục
tiêu phục vụ cho dân chủ, công bằng, bình đẳng, phát triển con người chứ không
phải vì lợi nhuận mọi giá. Kinh tế thị trường sẽ làm cho việc phân bổ các nguồn
lực của xã hội được tối ưu, huy động được mọi nguồn lực trong xã hội để phát
triển kinh tế - xã hội. Định hướng xã hội chủ nghĩa chính là khắc phục những
mặt trái, khuyết tật của kinh tế thị trường đem lại lợi ích chính đáng cho nhân
dân nhằm đạt được những mục tiêu của chủ nghĩa xã hội. Đây là mối quan hệ biện
chứng, tác động qua lại lẫn nhau để hướng tới những mục tiêu của chủ nghĩa xã
hội, nó không phải là cái gì khiên cưỡng, gán ghép như các thế lực phản động,
thù địch, cơ hội chính trị vẫn xuyên tạc.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét