Ngày 03/9/1945, Chủ tịch Hồ Chí Minh đã khẳng định tự do tín ngưỡng, tôn giáo là 1 trong 6 nhiệm vụ cấp bách của Nhà nước Việt Nam Dân chủ Cộng hòa. Người nhấn mạnh: “Thực dân và phong kiến thi hành chính sách chia rẽ đồng bào giáo và đồng bào lương, để dễ thống trị. Tôi đề nghị Chính phủ ta tuyên bố: TÍN NGƯỠNG TỰ DO và lương giáo đoàn kết”. Điều này tiếp tục được hiến định trong các bản Hiến pháp và hệ thống pháp luật của Việt Nam.
Thời gian qua, lợi dụng tính nhạy cảm của vấn đề tôn giáo, các phần tử cực đoan hoạt động trong một số tôn giáo đã cấu kết với các tổ chức, cá nhân thiếu thiện chí với Việt Nam tổ chức các cuộc “hội luận”, “đàm luận” và tán phát nhiều tài liệu có nội dung xuyên tạc, bịa đặt chống phá Đảng và Nhà nước ta.
Như chúng ta đã biết, trong đời sống xã hội,
tôn giáo là lĩnh vực vô cùng nhạy cảm, dễ thu hút sự chú ý của dư luận trong
nước và quốc tế. Đây cũng là lĩnh vực mà các thế lực thù địch, phản động thường
xuyên lợi dụng để chống phá Đảng và Nhà nước ta. Các âm mưu, thủ đoạn chúng
thường xuyên sử dụng đó là: Đẩy mạnh tuyên truyền xuyên tạc, vu khống Đảng và
Nhà nước ta đàn áp tôn giáo, từ đó tạo ra mâu thuẫn giữa tôn giáo với chính
quyền các cấp; cấu kết với các tổ chức, cá nhân trong và ngoài nước thành lập
các hội, nhóm trái pháp luật, mang danh nghĩa tôn giáo để tập hợp, phát
triển lực lượng chống đối. Với lý do “bảo vệ tự do tôn giáo”, một số tổ
chức ở nước ngoài đã ban hành nhiều bản báo cáo, phúc trình vu cáo Việt Nam vi
phạm nhân quyền, từ đó gây sức ép về ngoại giao, lấy cớ để can thiệp vào công
việc nội bộ của Việt Nam…
Bên cạnh đó, việc xuất hiện ngày càng nhiều
hiện tượng thương mại hóa hoạt động tín ngưỡng, tôn giáo như dâng sao
giải hạn, bói toán, xem quẻ, cúng oan gia trái chủ, chữa bệnh bằng tâm
linh… cũng là cơ hội thuận lợi cho các thế lực thù địch, phản động lợi dụng để
công kích, xuyên tạc, gây mất đoàn kết trong nội bộ một số tôn giáo, kích động
tín đồ tạo phe phái để chống đối lẫn nhau, ly khai, thành lập tổ chức khác. Đây
đều là các yếu tố tiềm ẩn nguy cơ đe dọa đến sự đoàn kết nội bộ các tôn giáo
cũng như khối đại đoàn kết toàn dân tộc. Trên thực tế, trong thời gian qua cũng
đã xảy ra một số vụ mâu thuẫn, xung đột trong nội bộ nhân dân có liên quan tới
tôn giáo do tác động bởi các hoạt động của các thế lực xấu nói trên.
Do đó, để chủ động phòng ngừa, đấu tranh có
hiệu quả với các âm mưu, thủ đoạn lợi dụng vấn đề tôn giáo để chống phá Đảng và
Nhà nước ta, thiết nghĩ cần tập trung thực hiện tốt một số nhiệm vụ sau:
Thứ nhất, tiếp tục rà soát, bổ sung, hoàn
thiện cơ chế, chính sách đối với công tác tôn giáo. Từng bước hoàn thiện các
văn bản pháp luật về tôn giáo cũng như hướng dẫn về thực hiện công tác tôn giáo
đối với từng địa bàn cụ thể nhằm nâng cao nhận thức, thống nhất quan điểm chỉ
đạo của cấp ủy, chính quyền các cấp đối với công tác tôn giáo trong tình hình
mới. Đẩy mạnh đầu tư nâng cao đời sống vật chất, tinh thần và dân trí cho nhân
dân, trong đó có đồng bào các tôn giáo nhằm tạo ra môi trường ổn định và nền
tảng vững chắc cho việc thực thi các chủ trương, chính sách của Đảng, Nhà nước
trong đồng bào các tôn giáo.
Thứ hai, nâng cao hiệu quả công tác quản lý nhà nước về tôn giáo, xem xét, giải quyết việc cấp đăng ký hoạt động tổ chức tôn giáo theo quy định của pháp luật. Đẩy mạnh công tác tuyên truyền, phổ biến pháp luật về tôn giáo để thống nhất nhận thức trong toàn hệ thống chính trị, trong mỗi cán bộ, đảng viên và các tầng lớp nhân dân. Phát huy vai trò của Mặt trận Tổ quốc và các đoàn thể chính trị – xã hội trong tuyên truyền các chủ trương, chính sách tôn giáo của Đảng, Nhà nước đến các chức sắc, chức việc cũng như đến mỗi tín đồ các tôn giáo. Giải quyết kịp thời những vướng mắc, nảy sinh trong công tác tôn giáo như: vấn đề đất đai, cơ sở thờ tự, tự do tín ngưỡng, tôn giáo của nhân dân; đồng thời xử lý nghiêm các cá nhân, tổ chức lợi dụng tín ngưỡng, tôn giáo để kích động, chia rẽ tôn giáo, dân tộc.
Thứ ba, tiếp tục kiện toàn bộ máy làm công tác tôn giáo Trung ương đến cơ sở đáp ứng yêu cầu, nhiệm vụ trong tình hình mới. Cần phát huy hiệu quả vai trò của lực lượng vũ trang trong tuyên truyền, vận động và làm nòng cốt cho các tầng lớp nhân dân, nhất là đồng bào tín đồ các tôn giáo nhận diện và tố giác âm mưu cùng các hành vi, thủ đoạn của các thế lực thù địch lợi dụng tôn giáo để chống phá đất nước.
Cuối cùng, cần khẳng định chắc chắn rằng, Đảng
và Nhà nước Việt Nam không “can thiệp vào công việc nội bộ các tôn giáo”; cũng
không “vi phạm quyền con người”, mà là vừa tôn trọng Điều 70 của Hiến pháp năm
2013, vừa thực thi nghiêm Điều 5 của Luật Tín ngưỡng, tôn giáo năm 2016. Việc
các báo cáo tự do tôn giáo của một số nước “cáo buộc” rằng Việt Nam “đàn áp tôn
giáo”, vi phạm quyền “tự do tôn giáo” của người dân và tiếp tục hạn chế hoạt
động có tổ chức của nhiều tôn giáo không phải là sự thật. Đồng thời, mọi sự
xuyên tạc, bịa đặt về tự do tín ngưỡng, tôn giáo ở Việt Nam như Luật Tín
ngưỡng, tôn giáo của Việt Nam là “bước thụt lùi” không chỉ “bóp nghẹt tôn giáo”
mà còn “không phù hợp với công ước quốc tế về quyền con người” hay “quyền tự do
tín ngưỡng, tôn giáo” của người dân bị xâm phạm; “chính quyền can thiệp vào nội
bộ của tổ chức tôn giáo”; các tổ chức tôn giáo được Nhà nước công nhận pháp
nhân “là tôn giáo quốc doanh” cùng luận điệu bôi đen cho rằng quyền tự do tín
ngưỡng, tôn giáo ở Việt Nam là thứ “xin cho” giữa nhà nước và người dân và muốn
được hoạt động tôn giáo thì phải “chịu sự kiểm soát của nhà nước” của các thế
lực thù địch đều là phản động; đều là bịa đặt, bẻ cong sự thật về tự do tôn
giáo, tín ngưỡng ở Việt Nam./.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét