Đảng Cộng sản Việt Nam ra đời đã đánh dấu một bước ngoặt vĩ đại cho cách mạng Việt Nam. Đó là thời kỳ kết thúc cuộc khủng hoảng đường lối cứu nước và mở đầu thời kỳ cả dân tộc đi theo ngọn cờ của Đảng. Điều đó chứng tỏ dân tộc ta sớm khẳng định vai trò lãnh đạo của Đảng Cộng sản Việt Nam. Và trong quá trình lãnh đạo cách mạng Việt Nam, với đường lối đúng đắn, dựa trên cơ sở lý luận Mác - Lênin, phù hợp với điều kiện cụ thể của cách mạng Việt Nam và xu thế phát triển của lịch sử loài người, Đảng ta đã quy tụ, đoàn kết chung quanh mình tất cả các giai cấp và các tầng lớp nhân dân yêu nước, xây dựng nên lực lượng cách mạng to lớn và rộng khắp, đấu tranh chống thực dân, phong kiến vì sự nghiệp giải phóng dân tộc, xây dựng và bảo vệ Tổ quốc.
Vậy nhưng, bất chấp thực tế
lịch sử mang tính quy luật, thời gian qua, các thế lực thù địch, cơ hội chính
trị đã tìm mọi cách, áp dụng mọi thủ đoạn để tuyên truyền, phát tán các tài
liệu phản động như là “thể chế độc đảng toàn trị”, nào là “sai lầm đường lối”
của Đảng Cộng sản Việt Nam về con đường xây dựng CNXH… nên “xã hội không có tự
do, dân chủ”. Vì vậy, đã đến lúc Đảng Cộng sản Việt Nam cần tự kết thúc vai trò
lịch sử của mình vì chỉ có “đa nguyên, đa đảng” thì Việt Nam mới có dân chủ
thực sự, có được sự giàu có, ấm no. Thậm chí, chúng còn hô hào: Tình hình thế
giới và trong nước đã chín muồi để người dân Việt Nam chọn lựa cho mình một lực
lượng chính trị khác thay thế cho Đảng Cộng sản.
Mục
đích của chúng là nhằm hạ thấp, đi đến thúc đẩy việc xóa bỏ vai trò lãnh đạo
của Đảng Cộng sản Việt Nam. Thông qua những cái gọi là “tâm thư”, “tâm nguyện”,
chúng ra sức bôi nhọ, xuyên tạc đường lối, chủ trương của Đảng, chính sách,
pháp luật của Nhà nước. Đồng thời, với dã tâm “đánh tráo lịch sử”, “đổi trắng
thay đen”, chúng trắng trợn phủ nhận vai trò lãnh đạo của Đảng Cộng sản Việt
Nam đối với Nhà nước và xã hội thông qua những nội dung chỉ trích, “kiến nghị”
đòi hỏi vô lý, phi thực tế. Mục tiêu cuối cùng của chúng là lừa mị, kích động,
hòng làm chệch hướng con đường mà Đảng và nhân dân ta đã lựa chọn là xây dựng
chế độ XHCN, vì mục tiêu dân giàu, nước mạnh, dân chủ, công bằng, văn minh.
Thực
tế cho thấy, những luận điểm này, về bản chất chính trị là phản động nhằm chống
phá Đảng, Nhà nước, chế độ ta, về nhận thức là phản khoa học, chủ quan, phi
thực tiễn. Vì sao có thể kết luận như vậy? Như trên đã nói, việc Đảng Cộng sản
Việt Nam đóng vai trò là lực lượng chính trị lãnh đạo xã hội mang tính quy
luật, là sự giao phó của lịch sử, của cách mạng Việt Nam thông qua quá trình
sàng lọc, lựa chọn một cách đúng đắn. Đây cũng là sự lựa chọn mang tính lịch sử
của nhân dân Việt Nam trong quá trình đấu tranh cách mạng đầy khó khăn, gian
khổ, hy sinh.
Do vậy, mọi luận điệu đòi hỏi Đảng Cộng sản Việt
Nam phải “từ bỏ vị thế lãnh đạo”, “thay đổi Cương lĩnh xây dựng đất nước”, phải
“chuyển đổi thể chế chính trị”… đều là phản động, phi lý, với mục tiêu không có
gì khác là nhằm xóa bỏ vai trò lãnh đạo của Đảng Cộng sản Việt Nam, thực hiện
“đa nguyên chính trị”, chuyển hóa thể chế CHXHCN Việt Nam sang mô hình xã hội
theo kiểu phương Tây.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét