Thời gian qua, một số
đối tượng có tư tưởng thù địch với Việt Nam ráo riết tìm mọi cách xuyên tạc, tung
ra những thông tin sai lệch, phiến diện, bóp méo sự thật về tình hình nhân
quyền tại Việt Nam. Chúng lợi dụng mạng xã hội, đặc biệt là một số trang như
Việt Tân, Nhật ký yêu nước, VOA, BBC News, Tin tức Hoa Kỳ, Hoa Kỳ Channel... lu
loa rằng “Tại Việt Nam không có thay đổi đáng kể
về tình hình nhân quyền”, “Việt Nam đán áp tự do ngôn
luận”,
“ngăn cản hoạt động tôn giáo”; “Việt Nam thiếu tự do, hạn chế quyền của công
dân”.
Các phần tử cơ hội
chính trị và chống đối luôn cho rằng “ở Việt Nam không có dân chủ vì thực hiện
chế độ nhất nguyên, nhất Đảng”... Chúng bóp méo chủ trương, đường lối, chính
sách của Đảng, Nhà nước Việt Nam về dân tộc nhằm chia rẽ khối đại đoàn kết dân
tộc, mưu đồ kích động mâu thuẫn, kích động biểu tình, bạo loạn gây mất trật tự
an ninh chính trị và an toàn xã hội.
Tôn trọng, bảo đảm
quyền con người là quan điểm, chủ trương nhất quán của Đảng và Nhà nước Việt
Nam; được quy định trong Hiến pháp và pháp luật Việt Nam qua các thời kỳ; được
cụ thể hóa trong các chiến lược, kế hoạch phát triển kinh tế - xã hội phù hợp
với từng giai đoạn phát triển của đất nước; được thực hiện tích cực, có trách
nhiệm trong quá trình triển khai các nghĩa vụ và cam kết quốc tế về quyền con
người. Điều này được thể hiện rõ ngay từ bản “Tuyên ngôn độc lập” ngày 2-9-1945
của nước Việt Nam Dân chủ Cộng hòa: “Tất cả mọi người đều sinh ra bình đẳng.
Tạo hóa cho họ những quyền không ai có thể xâm phạm được, trong những quyền ấy,
có quyền được sống, quyền tự do và quyền mưu cầu hạnh phúc”. Tiếp đó, Bản Hiến
pháp đầu tiên (1946) của nước Việt Nam Dân chủ Cộng hòa đã khẳng định: “Công
dân Việt Nam có quyền: Tự do ngôn luận; Tự do xuất bản; Tự do tổ chức và hội
họp; Tự do tín ngưỡng; Tự do cư trú, đi lại trong nước và ra nước ngoài”.
Trong thời kỳ đổi
mới, Đảng và Nhà nước ta luôn đề ra những chủ trương đúng đắn về bảo đảm quyền
con người. Nổi bật là Chỉ thị số 12-CT/TƯ ngày 12-7-1992 của Ban Bí thư Trung
ương Đảng (khóa VII) “Về vấn đề quyền con người và quan điểm, chủ trương của
Đảng ta”, đã xác định những nội dung cốt lõi nhất về quyền con người và quan
điểm, chủ trương của Đảng Cộng sản Việt Nam về vấn đề quan trọng này. Tiếp đó,
Cương lĩnh xây dựng đất nước trong thời kỳ quá độ lên chủ nghĩa xã hội (Bổ
sung, phát triển năm 2011) nhấn mạnh: “Con người là trung tâm của chiến lược
phát triển, đồng thời là chủ thể phát triển. Tôn trọng và bảo vệ quyền con
người, gắn quyền con người với quyền và lợi ích của dân tộc, đất nước và quyền
làm chủ của nhân dân”.
Đặc biệt, Hiến pháp
năm 2013 khẳng định sự nhất quán về nội dung quyền con người, quyền công dân
trong các Hiến pháp năm 1946, 1959, 1980, 1992; đồng thời, bổ sung nhận thức
mới, đầy đủ, sâu sắc và toàn diện hơn trong việc thể chế hóa quan điểm của Đảng
về quyền con người, quyền và nghĩa vụ cơ bản của công dân, phù hợp với thực
tiễn Việt Nam và chuẩn mực quốc tế về quyền con người mà Việt Nam đã tham gia.
Bên cạnh việc chế
định quyền con người trong Hiến pháp, Nhà nước chú trọng nâng cao chất lượng
xây dựng, hoàn thiện pháp luật về quyền con người. Chỉ tính từ khi Hiến pháp năm
2013 đến nay, công tác cải cách pháp luật, hoàn thiện thể chế, chính sách được
đẩy mạnh với hơn 100 luật, bộ luật có liên quan đến quyền con người được ban
hành mới hoặc sửa đổi, bổ sung. Việc xây dựng các đạo luật theo nguyên tắc tôn
trọng và bảo đảm quyền con người, bảo đảm tính hợp hiến, hợp pháp và tính thống
nhất của văn bản quy phạm pháp luật trong hệ thống pháp luật được tiến hành
công khai, minh bạch, dân chủ.
Trong quy trình xây
dựng pháp luật, các dự thảo luật đều được công bố rộng rãi, lấy ý kiến đóng góp
của nhân dân và được chỉnh lý trên cơ sở các ý kiến đóng góp của nhân dân.
Những thành tựu đạt được trong việc xây dựng và hoàn thiện pháp luật về quyền
con người đáp ứng được đòi hỏi của thực tiễn phát triển đất nước; tạo cơ sở
pháp lý quan trọng để mọi người có cơ hội và điều kiện thuận lợi thụ hưởng
quyền con người. Do vậy, đâu đó những luận điệu xuyên tạc về việc “Việt Nam vi
phạm nhân quyền”, “Việt Nam vi phạm quyền tự do, dân chủ của công dân”... là
hoàn toàn không đúng sự thật.
Trong bài viết nhân
kỷ niệm 94 năm Ngày thành lập Đảng Cộng sản Việt Nam (3/2/1930 - 3/2/2024),
Tổng Bí thư Nguyễn Phú Trọng chỉ rõ: “Phát triển kinh tế đã giúp đất nước thoát
khỏi tình trạng khủng hoảng kinh tế - xã hội những năm 80 và cải thiện đáng kể
đời sống của nhân dân. Tỷ lệ hộ nghèo trung bình mỗi năm giảm khoảng 1,5%; giảm
từ 58% theo chuẩn cũ năm 1993 của Chính phủ xuống còn 2,93% theo chuẩn nghèo đa
chiều (tiêu chí cao hơn trước) năm 2023… Người nghèo, trẻ em dưới 6 tuổi và
người cao tuổi được cấp bảo hiểm y tế miễn phí”...
Đặc biệt, trong
phòng, chống đại dịch Covid-19, truyền thống “thương người như thể thương thân”
của dân tộc và tính ưu việt của chế độ ta được phát huy lên một tầm cao mới.
Đây là những minh chứng thuyết phục, rõ nét nhất về quyền dân chủ, quyền con
người được thực hiện ở Việt Nam.
Về
tín ngưỡng, tôn giáo, Đảng, Nhà nước Việt Nam nhất quán tôn trọng quyền tự do
tín ngưỡng, tôn giáo của người dân; mọi công dân có quyền theo hoặc không theo
tín ngưỡng, tôn giáo nào. Nhà nước đã công nhận và cấp đăng ký hoạt động cho 43
tổ chức thuộc 16 tôn giáo, với trên 26,7 triệu tín đồ, chiếm 27% dân số, hơn 55
nghìn chức sắc, 135 nghìn chức việc, gần 30 nghìn cơ sở thờ tự.
Về
bình đẳng giữa các dân tộc, Việt Nam luôn đặc biệt coi trọng vai trò của việc
phát huy ý chí, sức mạnh của đại đoàn kết toàn dân tộc. Điều 5, Điều 6 của Hiến
pháp năm 2013 khẳng định chính sách nhất quán của Nhà nước Việt Nam là bảo đảm
các dân tộc bình đẳng, đoàn kết, tôn trọng, giúp nhau cùng tiến bộ.
Những
kết quả trên là sự thật mà không một thế lực thù địch nào có thể đảo ngược, là
sự khẳng định nhất quán rằng quyền dân chủ, quyền con người, quyền công dân đã
và đang được bảo vệ vững chắc ở Việt Nam. Đó cũng là ý kiến phản biện đanh thép
nhất đối với những luận điệu phủ nhận về vấn đề dân chủ, nhân quyền ở Việt Nam.
Việt
Nam tham gia hầu hết các công ước quốc tế cơ bản, quan trọng nhất về quyền con
người như: Công ước về quyền dân sự, chính trị; Công ước về quyền kinh tế - xã
hội và văn hóa, ký ngày 24-9-1982; Công ước về xóa bỏ mọi hình thức phân biệt
đối xử với phụ nữ, ký ngày 18-12-1982; Công ước về xóa bỏ mọi hình thức phân
biệt chủng tộc, ký ngày 19-3-1982; Công ước về quyền trẻ em, ký ngày 20-2-1990…
Những công ước này đều được luật hóa trong hệ thống pháp luật Việt Nam.
Phải khẳng định rằng, với chủ trương, chính sách
đúng đắn, với cách tiếp cận lấy con người làm trung tâm, Việt Nam đã đạt được
những thành tựu không ai có thể phủ nhận trong thúc đẩy và bảo vệ quyền con
người. Với ý nghĩa đó, tích cực đấu tranh phản bác lại những luận điệu xuyên
tạc của các thế lực thù địch về vấn đề nhân quyền ở Việt Nam là trực tiếp góp
phần bảo vệ chủ trương, chính sách của Đảng và Nhà nước; bảo vệ những kết quả,
thành tựu đạt được của Việt Nam trong vấn đề nhân quyền và cũng là trực tiếp
góp phần bảo vệ nền tảng tư tưởng của Đảng.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét