Thời gian qua, việc đảm bảo quyền con người nói chung, quyền tự do ngôn luận, tự do báo chí nói riêng ở nước ta đã đạt được những kết quả hết sức quan trọng, được cộng đồng quốc tế công nhận. Tuy nhiên, bất chấp những thành quả ấy, các thế lực thù địch, phản động lại cố tình xuyên tạc, vu khống Việt Nam vi phạm quyền tự do ngôn luận, tự do báo chí.
Các thế lực thù địch ra sức phê phán,
xuyên tạc Việt Nam ngăn cản tự do ngôn luận, tự do bày tỏ chính kiến, là kẻ thù
của tự do báo chí trên mạng. Các đối tượng còn ngộ nhận quyền tự do ngôn luận,
tự do báo chí là quyền tuyệt đối nhằm kích động, tẩy chay và trả đũa nhau khốc
liệt, kể cả bôi nhọ, chống đối chế độ xã hội, đặc biệt thông qua livestream
“bẩn” trên mạng xã hội. Thúc đẩy thành lập một số tổ chức nhân danh văn chương,
báo chí đề chống đối, xuyên tạc Nhà nước bắt, bỏ tù nhà báo độc lập. Với các tổ
chức như “Văn đoàn độc lập”, “Hội nhà báo độc lập”, “Phóng viên không biên
giới”… để đấu tranh cho cái gọi là tự do ngôn luận. Đưa ra bảng xếp hạng sai
lệch về tự do báo chí ở Việt Nam; gây sức ép đòi thả tự do cho các đối tượng bị
cơ quan chức năng bắt giữ do vi phạm pháp luật Việt Nam mà họ gọi là bắt, bỏ tù
“nhà báo báo độc lập”, “Blogger”…
Thực tế cho thấy, các thế lực phản động, thù địch đã cố
tình lờ đi thực tiễn chính trị - pháp lý trong quá trình thực thi quyền tự do
ngôn luận, tự do báo chí ở các quốc gia trên thế giới. Chúng nhấn mạnh, cường
điệu quyền tự do một chiều mà lờ đi nghĩa vụ của cá nhân, tổ chức cũng như các
hậu quả xấu mà các hành vi đó gây ra cho xã hội. Chúng cố tình không đề cập quy
định pháp luật của các quốc gia, trong đó có Việt Nam, về hướng dẫn thực thi
quyền tự do ngôn luận, tự do báo chí một cách phù hợp. Đối với Đảng và Nhà nước
Việt Nam, quyền tự do ngôn luận, báo chí không chỉ là quyền cần phải bảo đảm mà
còn là một động lực cho sự phát triển của xã hội. Sự phát triển toàn diện kinh tế
xã hội của Việt Nam thời gian qua cho thấy những cáo buộc Việt Nam không tôn
trọng nhân quyền, thiếu tự do báo chí là vô căn cứ.
Tôn trọng, bảo vệ, thúc đẩy quyền con
người, trong đó có quyền tự do ngôn luận, tự do báo chí là quan điểm xuyên
suốt, nhất quán của Đảng, Nhà nước ta. Trong đó, báo chí là diễn đàn của
nhân dân, là cầu nối giữa Đảng, Nhà nước với nhân dân, để nhân dân trình bày
những tâm tư, tình cảm, nguyện vọng của mình, thông qua đó báo chí thực hiện
chức năng phản biện xã hội, đề xuất những ý kiến tâm huyết đối với Đảng, Nhà
nước, định hướng dư luận trong quá trình xây dựng đường lối, chủ trương của
Đảng, chính sách, pháp luật của Nhà nước, góp phần thúc đẩy phát triển kinh tế,
văn hóa, xã hội, bảo đảm an ninh, quốc phòng, trật tự và an toàn xã hội.
Trong những năm qua, Nhà nước Việt Nam
đặc biệt quan tâm xây dựng và hoàn thiện hệ thống pháp luật bảo đảm tự do ngôn
luận, tự do báo chí, tự do thông tin. Điều
này được thể hiện trong Hiến pháp năm 2013 và được thể chế hóa trong các bộ
luật liên quan như Luật Báo chí năm 2016, Luật Tiếp cận thông tin
năm 2016, Luật An ninh mạng năm 2018 và nhiều văn bản pháp luật khác.
Thực tế là Nhà nước Việt Nam chỉ xét xử những
ai lấy danh nghĩa nhà báo nhưng có hành vi cố tình vi phạm pháp luật, lợi dụng
“tự do báo chí”, “tự do ngôn luận”, để tuyên truyền, tán phát tài liệu, các bài
viết có nội dung xấu độc phá hoại an ninh quốc gia, gây mất an toàn xã hội,
kích động bạo lực, ảnh hưởng tiêu cực đến đạo đức, lối sống, truyền thống, văn
hóa, lịch sử đất nước, con người Việt Nam. Chẳng hạn Hồ Văn Hải với trang
blog và tài khoản Facebook đã đăng nhiều bài viết bôi nhọ, xuyên tạc đường lối,
chủ trương của Đảng và Nhà nước; Vũ Quang Thuận và Nguyễn Văn Điển đã đăng tải
nhiều video/clip lên internet, phỉ báng chính quyền, phao tin bịa đặt, xuyên tạc
sự thật.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét