Theo KQSC - Chủ tịch Hồ Chí Minh khẳng định: Nhân dân là mọi người dân Việt Nam, không phân biệt già, trẻ, gái, trai, giàu - nghèo, quý - tiện, trong đó công - nông chiếm tuyệt đại đa số - đó là nền tảng của quốc dân. Người thường gọi Nhân dân bằng nhiều cách gọi khác nhau, như “dân”, “dân ta” hay “đồng bào”, thể hiện sự gần gũi và dễ hiểu. Trong nhiều bài viết, bài phát biểu, Người luôn khẳng định vai trò, sức mạnh to lớn của Nhân dân và căn dặn “Ta đừng có làm gì trái ý dân”, bởi “Làm đúng ý nguyện của dân thì ắt thành. Làm trái ý nguyện của dân thì ắt bại”.
Mối quan hệ giữa Nhân dân với Đảng
là mối quan hệ máu thịt, là nguồn sức mạnh to lớn, làm nên những thắng lợi của
cách mạng Việt Nam. Nhận thức sâu sắc vị trí, tầm quan trọng đặc biệt của mối
quan hệ này, Đảng, Nhà nước ta luôn quan tâm chăm lo, củng cố và tăng cường mối
quan hệ mật thiết giữa Nhân dân và Đảng, xác định “dân là gốc”, lấy hạnh phúc
của nhân dân, lấy độc lập tự do của nước nhà làm mục đích hoạt
động.
Tuy nhiên, trong giai đoạn hiện nay, khi đất nước tăng cường
hội nhập quốc tế trên tất cả các lĩnh vực, đặc biệt là phát triển nền kinh tế
thị trường định hướng xã hội chủ nghĩa, mở rộng giao lưu, hợp tác với nhiều
quốc gia trong khu vực và trên thế giới thì các thế lực thù địch lại tìm đủ mọi
cách để phá hoại, chia rẽ khôi đại đoàn kết toàn dân tộc, chia rẽ mối quan hệ
máu thịt giữa Nhân dân với Đảng bằng nhiều âm mưu, thủ đoạn thâm độc. Bởi vậy
việc nhận diện đúng các âm mưu, thủ đoạn đó trở nên bức thiết hơn bao giờ hết.
Căn cứ vào nội dung, phương thức tiến hành
chống phá, chia rẽ mối quan hệ giữa Nhân dân với Đảng của các thế lực thù địch,
phản động hiện nay, chúng ta có thể chia thành 3 nhóm cơ bản sau:
1. Nhóm những kẻ đang đại diện cho tư tưởng
tư sản, cho chủ nghĩa thực dân, đế quốc
Chúng là những kẻ từng thất bại thảm hại
trong chiến tranh với Việt Nam, song không từ bỏ âm mưu phá hoại sự nghiệp cách
mạng XHCN của nhân dân Việt Nam dưới sự lãnh đạo của Đảng Cộng sản.
Chia rẽ mối quan hệ giữa Đảng với Nhân dân
là tách người lãnh đạo với lực lượng cách mạng, là phương thức nhằm vô hiệu hóa
vai trò của Đảng, làm tê liệt sức mạnh quần chúng. Âm mưu, thủ đoạn của chúng
được thể hiện trong chiến lược “diễn biến hòa bình”. Chúng tập trung khoét sâu
mâu thuẫn giữa đảng cầm quyền, bộ máy nhà nước, cá nhân những người đứng đầu
đảng, chính phủ với nhân dân trong các nước có tư tưởng chống Mỹ. Và chúng đã
thành công ở nhiều nơi, gây sụp đổ hệ thống các nước XHCN ở Liên Xô, Đông Âu và
bất ổn chính trị triền miên ở rất nhiều quốc gia đang phát triển...Nhưng
chúng đã và đang thất bại ở Việt Nam. Vì lẽ đó, chúng đang tiếp tục tập trung
sử dụng mọi thủ đoạn để có thể phá vỡ mối quan hệ giữa nhân dân Việt Nam với
Đảng Cộng sản Việt Nam.
2. Nhóm những kẻ lựa chọn con đường đi
ngược lại với mục tiêu độc lập dân tộc và CNXH của cách mạng Việt Nam do Đảng
Cộng sản lãnh đạo.
Trong chiến tranh thì chúng cầm súng chống
lại đồng bào, trong hòa bình thì làm công cụ đắc lực cho “diễn biến hòa bình”,
bạo loạn lật đổ... Một bộ phận từng làm việc trong bộ máy chính quyền ngụy Sài
Gòn, được người Mỹ nuôi dưỡng để phục vụ chiến tranh Việt Nam, sau ngày
30/4/1975 thì bỏ Tổ quốc ra đi. Trong đó, một số vì nuối tiếc lợi ích ngày xưa
nên luôn tuyên truyền cái gọi là “phục quốc”. Tuy nhiên, một bộ phận không nhỏ
những người có nhận thức hạn chế, có lối sống vị kỷ hay thế hệ trẻ sống bên hải
ngoại, chưa từng về nước, chỉ nghe thông tin tuyên truyền một chiều nên đã bị
chiêu bài “phục quốc” lừa gạt để rồi tham gia vào các tổ chức phản động, hoặc
ủng hộ tiền của cho chúng.
Với chiêu bài “phục quốc”, chúng được hưởng
lợi rất nhiều từ nguồn lực tài chính để lập ra các tổ chức chính trị phản động.
Chúng hoạt động ở nước ngoài, với danh nghĩa là các tổ chức dân sự, lồng mục
tiêu chính trị vào các tổ chức văn hóa, giáo dục, kinh tế phi chính phủ. Chúng
thường bí mật tổ chức đưa người về Việt Nam, thực hiện các hoạt động xây dựng
lực lượng, lôi kéo, kích động quần chúng gây bất ổn xã hội, rồi tung tin Đảng,
chính quyền nước ta đàn áp những người dân đang “nói lên tiếng nói đòi quyền
lợi của mình”...
3. Nhóm những kẻ trong chiến tranh thì hèn
nhát, trong hòa bình thì lười biếng, có điều kiện thì bán mình đổi lấy tiền
tài, có cơ hội thì chui sâu, leo cao vào bộ máy Đảng, Nhà nước để trục lợi
Khi cơ chế thị trường ở Việt Nam được xác
lập, chúng không nỗ lực lao động mà lợi dụng “mặt trái”, “sân sau”, sẵn sàng
“đi đêm” để mưu toan lợi ích. Chúng còn là “một bộ phận không nhỏ” cán bộ trong
các cơ quan của Đảng, Nhà nước; là cán bộ lãnh đạo, quản lý các cấp, là nhà
khoa học, chuyên gia có uy tín... Song vì nhiều lý do, chủ yếu là bị chủ nghĩa
cá nhân chi phối dẫn đến tha hóa, biến chất, rồi sa ngã, bị mua chuộc, khống
chế, lôi kéo... chống Đảng, Nhà nước, biểu hiện ra bên ngoài là thái độ bất mãn
với chủ trương, chính sách của Đảng, Nhà nước, đòi “lật lại”, “xét lại” lịch sử
dân tộc từ khi có Đảng...
Như vậy, việc nhận diện đúng về các nhóm
đối tượng chống phá, chia rẽ mỗi quan hệ giữa Nhân dân với Đảng cùng các thủ
đoạn chống phá của chúng là trách nhiệm của toàn Đảng, của cả hệ thống chính
trị, ở mọi cấp, mọi ngành, mọi cán bộ, đảng viên và mỗi một người dân. Điều đó
đòi hỏi đội ngũ cán bộ, đảng viên phải không ngừng tự nghiên cứu, học tập, trau
rèn nhận thức, bản lĩnh chính trị, trước những tư tưởng sai trái, lệch lạc,
không để mình bị “tự diễn biến”, “tự chuyển hóa”. Bên cạnh đó, mỗi cán bộ, đảng
viên phải luôn phát huy vai trò “hạt nhân” tại cơ sở để đưa những thông tin
chính thống, tích cực, trở thành tấm gương sáng góp phần tạo niềm tin của nhân
dân đối với Đảng, để từ đó khiến các thế lực thù địch không còn “đất” để xuyên
tạc, chống phá./.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét