Thực tế lãnh đạo đất nước hơn 90 năm qua đã cho thấy, nhờ kiên định vận dụng sáng tạo
chủ nghĩa Mác – Lê-nin, tư tưởng Hồ Chí Minh, Đảng đã lãnh đạo cách mạng Việt Nam
không ngừng phát triển, giành những thắng lợi to lớn. Những thắng lợi đó đã đưa
nước ta từ một xứ thuộc địa nửa phong kiến trở thành một quốc gia độc lập, tự
do, phát triển theo con đường xã hội chủ nghĩa; nhân dân ta từ thân phận nô lệ
đã trở thành người làm chủ đất nước, làm chủ xã hội; đất nước ta đã thoát khỏi
nghèo nàn, lạc hậu, đang đẩy mạnh công nghiệp hóa, hiện đại hóa, có quan hệ quốc
tế rộng rãi, vị thế đất nước ngày càng được nâng lên. Tuy nhiên, sự nghiệp xây
dựng chủ nghĩa xã hội bỏ qua giai đoạn phát triển tư bản chủ nghĩa là chưa có
tiền lệ, có nhiều khó khăn phức tạp. Do những nguyên nhân khách quan và chủ
quan, trong quá trình lãnh đạo, Đảng ta không tránh khỏi những khuyết điểm, thậm
chí sai lầm. Đó cũng là điều bình thường của một Đảng cầm quyền. Vấn đề quan trọng
là Đảng ta không bảo thủ, trì trệ; đã kịp thời tự kiểm điểm một cách nghiêm túc
để nhận ra và kiên quyết sửa chữa, khắc phục. Thế nhưng, trong nhiều năm qua,
các thế lực thù địch, phần tử cơ hội chính trị, bất mãn, với mục tiêu chống phá
Đảng Cộng sản Việt Nam, mà trước hết là tập trung chống phá nền tảng tư tưởng của
Đảng đã lợi dụng và thổi phồng những hạn chế đó, rồi xuyên tạc, quy chụp nguyên
nhân là do chủ nghĩa Mác – Lê-nin, tư tưởng Hồ Chí Minh.
Bên cạnh đó, các thế lực thù địch, phần tử cơ hội còn
ra sức xuyên tạc tư tưởng Hồ Chí Minh. Họ
cho rằng: Hồ Chí Minh là người theo tư tưởng dân tộc chủ nghĩa, lấy chủ nghĩa
Mác – Lê-nin làm phương tiện để thực hiện tư tưởng của mình nên đã tạo ra những
sai lầm lịch sử. Chúng còn tìm mọi cách để bôi nhọ, xuyên tạc nhân cách đạo đức
của Chủ tịch Hồ Chí Minh, bất chấp việc Người là hiện thân của nhân văn, biểu
tượng về nhân cách, luôn ở trong con tim, khối óc của nhân dân Việt Nam và thế
giới vì những đóng góp xứng đáng của Người vào sự nghiệp giải phóng dân tộc, giải
phóng giai cấp, giải phóng con người.
Dù các thế lực thù địch có nói gì đi chăng nữa, thực
tiễn luôn là thước đo chuẩn xác nhất để kiểm chứng sự đúng - sai học thuyết, đường
lối lãnh đạo của các chính đảng. Những thành tựu rất đáng tự hào, khởi đầu từ
Cách mạng Tháng Tám trong gần 80
năm qua, nhất là gần 40
năm đổi mới của cách mạng Việt Nam là minh chứng hùng hồn, không ai có thể
xuyên tạc, bác bỏ được vai trò của Đảng Cộng sản Việt Nam và nền tảng tư tưởng
của Đảng.
Cũng không phải ngẫu nhiên, Hồ Chí Minh được Tổ chức
Giáo dục, Khoa học và Văn hóa của Liên hợp quốc (UNESCO) tôn vinh là “Anh hùng
giải phóng dân tộc, nhà văn hóa kiệt xuất của Việt Nam”. Sự hưởng ứng tích cực,
tự giác việc học tập và làm theo tấm gương đạo đức Hồ Chí Minh theo các chỉ thị
của Bộ Chính trị khóa X, khóa XI của đảng viên, cán bộ và đông đảo đồng bào cả
nước, Việt kiều ở khắp nơi trên thế giới là minh chứng cho sự lan tỏa và sức sống
sâu rộng của tư tưởng, tấm gương đạo đức Hồ Chí Minh trong đời sống xã hội hiện
nay.
Việc phủ nhận vai trò độc tôn lãnh đạo của Đảng cũng
là điều được các thế lực thù địch, phần tử cơ hội chính trị, bất mãn ráo riết,
điên cuồng thực hiện trong suốt những năm qua. Những đòi hỏi phi lý về đa
nguyên chính trị, đa đảng đối lập; thực hiện “tam quyền phân lập”, dân chủ,
nhân quyền theo kiểu phương Tây; thiết lập nền kinh tế tư nhân hóa tuyệt đối;
“phi chính trị hóa” lực lượng vũ trang..., là thủ đoạn nham hiểm không phải ai
cũng có thể nhận biết được ngay. Sự chống phá đó ngày càng có sự phát triển, biến
đổi về thủ đoạn; từ lợi dụng xu thế toàn cầu hóa, sự bùng nổ về công nghệ thông
tin, truyền thông, tăng cường hợp tác, mở cửa của Đảng, Nhà nước ta, đến lợi dụng
ngay những khuyết điểm, sai lầm trong tổ chức quản lý kinh tế, xã hội, quốc
phòng, an ninh, sự suy thoái về tư tưởng chính trị, đạo đức, lối sống trong một
bộ phận cán bộ, đảng viên của Đảng. Đáng chú ý là, bên cạnh các thế lực thù địch,
các phần tử chống cộng cực đoan, gần đây còn có sự phụ họa của một số phần tử
cơ hội chính trị, bất mãn và cả một số ít cán bộ, đảng viên bị chúng lợi dụng.
Dù có cố tình che đậy như thế nào chăng nữa, nhưng mục đích, mưu đồ của chúng
không hề thay đổi là nhằm xóa bỏ vai trò lãnh đạo của Đảng Cộng sản Việt Nam.
Những ý kiến như vậy đã được làm
rõ từ lâu và đã bị thực tế lịch sử hoàn toàn bác bỏ. Dân chủ và sự phát triển, ổn
định của một quốc gia không phụ thuộc vào đa đảng hay độc đảng mà phụ thuộc chủ
yếu vào bản chất của đảng cầm quyền khi đảng đó đại diện và phục vụ cho ai là
chủ yếu. Viện dẫn những điều cơ bản trên, để thấy rằng, thực tế cách mạng Việt
Nam khẳng định, nền tảng tư tưởng của Đảng vẫn còn nguyên giá trị, là “kim chỉ
nam” dẫn dắt nhân dân ta tiến tới “dân giàu, nước mạnh, dân chủ, công bằng, văn
minh”. Vì vậy, thực hiện đổi mới, xây dựng và phát triển đất nước theo con đường
độc lập dân tộc và chủ nghĩa xã hội trên cơ sở lấy chủ nghĩa Mác – Lê-nin, tư
tưởng Hồ Chí Minh làm nền tảng tư tưởng của Đảng ta là hoàn toàn đúng đắn, phù
hợp với xu thế thời đại.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét